Chương 7

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 7

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

: Nghi Ngờ

Hiện tại xem ra, Cố Nhĩ Thăng đối với Lôi Tử Đồng cũng không phải là nhất kiến chung tình. Tang Yếu Miễu quyết định mở miệng, nhỏ giọng nói: “Anh hai, nếu sau này anh thích một người, mà người đó không thích anh, thì anh đừng quá để tâm nhé. Không được đau lòng!”

Nói đến đây, cô coi như đã tận tình tận nghĩa. Một mặt là lo cho kết cục của anh, mặt khác, cô cũng lo sợ cái tính vì yêu mà bất chấp mọi thứ của anh sẽ ảnh hưởng đến cái mạng nhỏ này của cô.

Tang Yếu Miễu xoay người rời đi, không nhìn thấy biểu tình âm trầm trên mặt Cố Nhĩ Thăng khi nghe cô nói những lời này.

Rốt cuộc… cô ta biết được điều gì?

Đến khi trở về phòng học, Tang Yếu Miễu mới nhận ra hành động sai lầm của mình. Cô không nên nhắc nhở Cố Nhĩ Thăng quá sớm, như vậy chắc chắn sẽ khiến anh hoài nghi.

Nhưng sau khi tan học, cô không thấy Cố Nhĩ Thăng có biểu hiện gì khác lạ. Điều này càng làm cô thêm bất an.

Hai người vẫn như thường ngày, đi học về, ăn cơm, rồi ai về phòng nấy.

Tang Yếu Miễu đi sau, nhìn anh vào phòng, đóng cửa, không hề quay đầu lại.

Cô thở dài. Không biết đến khi nào mới có thể khiến Cố Nhĩ Thăng thật lòng yêu thương cô em gái này.

Mở vở bài tập ra, cô nhìn chằm chằm vào những con số, đầu óc trống rỗng. Cô chống cằm nhìn ra cửa sổ, suy nghĩ viển vông, không biết Cố Nhĩ Thăng đang làm gì?

Cố Nhĩ Thăng từ phòng tắm đi ra, mang theo hơi nước mờ ảo. Anh lấy khăn vò mái tóc còn ướt, ngồi xuống mép giường. Đầu óc không tự chủ mà nhớ đến hình ảnh Tang Yếu Miễu ngồi ở đây tối hôm qua.

Dạo này Tang Yếu Miễu rất kỳ quái. Cô ta luôn cố gắng lấy lòng anh. Hơn nữa, cái vẻ mặt đầy suy tư trước khi nói của cô sáng nay… Tất cả là vì lý do gì?

Cố Nhĩ Thăng đứng dậy, ngồi vào chiếc ghế hôm qua cô đã ngồi, nơi dường như vẫn còn phảng phất hương thơm non nớt của cô. Anh cầm bút lên, cây bút hơi trơn, rơi xuống. Đột nhiên, trong đầu anh lóe lên một ý niệm đáng sợ——

Tang Yếu Miễu hiện tại… có thể hay không… đã không còn là Tang Yếu Miễu?

Cô ta cho rằng mình che giấu rất giỏi, nhưng chính thái độ thay đổi đột ngột lại là sơ hở lớn nhất.

Cố Nhĩ Thăng trầm mặc suy tư. Cuối cùng, anh quyết định sẽ quan sát thêm một thời gian.

Rốt cuộc, so với thái độ kiêu căng, ngạo mạn trước kia, anh lại thích một Tang Yếu Miễu như hiện tại hơn. Một chút giảo hoạt, một chút ngây ngô.

Khi mẹ của Cố Nhĩ Thăng, Cố Dao, tái giá với bí thư Tang Trăn Vinh, Tang Yếu Miễu khi đó vẫn còn nhỏ. Rất khó để một đứa trẻ chấp nhận người phụ nữ thường ngày vẫn gọi ba mình là “bí thư”, đột nhiên lại trở thành mẹ kế. Mẹ ruột của Tang Yếu Miễu đã qua đời khi cô vừa sinh ra. Thiếu thốn tình thương của mẹ, trái tim vốn mẫn cảm của cô càng trở nên gai góc khi đối mặt với Cố Nhĩ Thăng. Cô dùng hành động giương nanh múa vuốt để ngụy trang chính mình.

Cố Nhĩ Thăng trưởng thành sớm, anh hiểu vì sao mẹ mình tái giá, cũng hiểu nguyên nhân Tang Yếu Miễu vô cớ gây sự. Cho nên, đối với Tang Yếu Miễu, anh luôn giữ thái độ hờ hững. Không thích, cũng không ghét.

Nhưng dạo gần đây, tính tình cô lại mềm như bông. Tuy thỉnh thoảng vẫn giở thói kiêu căng, nhưng thực chất là muốn hấp dẫn sự chú ý của anh.

Đáng yêu như vậy, phải giữ bên người mới được.

Đuôi mày Cố Nhĩ Thăng khẽ nhúc nhích. Anh đi đến đầu giường, lật tấm đệm lên. Bên dưới là một chiếc quần lót của nữ giới!

Vừa thấy nó, Cố Nhĩ Thăng liền nhớ đến buổi tối hôm đó.

Lúc thấy Tang Yếu Miễu ngủ say, váy tốc lên, để lộ một mảng da thịt trắng nõn, phản ứng đầu tiên của anh là muốn giúp cô đắp chăn lại.

Nhưng khi tới gần, ma xui quỷ khiến, anh lại cúi đầu, hít lấy hương thơm phảng phất trên người cô.

Bình luận

Để lại bình luận