Chương 7

Không nhờ Khương Thanh dạy dỗ liền chủ động tự giác mà ngậm lấy quy đầu côn thịt, đồng thời còn nỗ lực tiếp tục hàm xuống. Nghiễm nhiên là một bộ dáng tham ăn, biểu tình Ôn Cẩn Mặc không tự giác trở nên nhu hòa cùng hạnh phúc, trong mắt mang theo một tia vui vẻ. Khương Thanh lấy ra di động, vì cậu chụp một vài tấm ảnh chụp.

Vẻ mặt nam nhân vui vẻ ăn côn thịt người khác, thật sự là rất có giá trị để cất chứa.

“Học trưởng, côn thịt ăn ngon sao?”

“Ân… ăn ngon, ô…”

Ôn Cẩn Mặc hàm hàm hồ hồ mà trả lời, nước miếng suýt nữa không kịp nuốt xuống. Nhưng trái lại là côn thịt của Khương Thanh, bị liếm mà sáng lấp lánh, thập phần sạch sẽ.

Nghe Ôn Cẩn Mặc mê muội, Khương Thanh lẩm bẩm tự nói: “Cái này thật đúng là có điểm hơi quá mức.”

Nhưng hắn lại không muốn thay đổi, bởi vì học trưởng thật sự là quá đáng yêu. Ôn Cẩn Mặc không thầy dạy cũng hiểu mà đem côn thịt ngậm lấy hơn phân nửa căn, quai hàm bị nhét đến căng phồng, giống hamster, rất đáng yêu. Khương Thanh lại chỉ Ôn Cẩn Mặc vài chỗ, làm cậu qua lại phun ra nuốt vào.

Theo Ôn Cẩn Mặc càng ngày càng thuần thục, Khương Thanh cuối cùng cũng nhẹ thở hổn hển, hắn đè lại cái ót Ôn Cẩn Mặc, không cho cậu lại lộn xộn. Ôn Cẩn Mặc tuy rằng có chút khó hiểu, nhưng vẫn là nghe lời, không hề động tác, thuận theo Khương Thanh để côn thịt ngậm sâu trong cổ họng non mềm yếu ớt.

“Ô, l … ”

Bị bắn đầy miệng tinh dịch, đồng tử Ôn Cẩn Mặc hơi hơi rung động. Khương Thanh thoải mái bắn ra hai ba cỗ tinh dịch đặc sệt, sau đó mới buông Ôn Cẩn Mặc ra, nhìn miệng nhỏ của cậu đã trở nên đỏ tươi. Ôn Cẩn Mặc ho khan hai cái, mới thích ứng lại.

“Đừng nóng vội, hảo hảo nhấm nháp một chút hương vị trong miệng.”

Khương Thanh bóp chặt mặt Ôn Cẩn Mặc. Người sau ngoan ngoãn phẩm vị, sau đó mới nghe theo Khương Thanh nói, nuốt xuống.

“Đây là đồ vật so với côn thịt còn ăn ngon hơn, nhớ kỹ sao?”

“… Ân.”

Hương vị trong miệng đột nhiên trở nên mỹ vị, Ôn Cẩn Mặc hơi hơi nheo lại đôi mắt, giống như mèo con lười biếng.

“Khương Thanh, tinh dịch ăn ngon, còn muốn nữa.”

Ôn Cẩn Mặc yên lặng nhìn chằm chằm Khương Thanh, hy vọng hắn lại cho chính mình ăn một ít.

“Đương nhiên có thể a, nhưng ngươi mới là lần đầu tiên, vẫn nên thu liễm một ít. Về sau cho dù ngươi không muốn, ta cũng sẽ đem ngươi toàn thân trên dưới đều rót đầy.”

Nghe vậy Ôn Cẩn Mặc lúc này mới lưu luyến không rời gật đầu. Khương Thanh hôn mạnh một cái lên gương mặt Ôn Cẩn Mặc, cười tủm tỉm sờ sờ đầu của cậu. Tuy rằng còn muốn từ từ mới tới bước tiếp theo, nhưng học trưởng thật sự là quá đáng yêu, Khương Thanh có chút nhịn không được.

Bình luận

Để lại bình luận