Chương 7

Diêu Lan Ca cực kỳ tức giận, một cái tát tát vào mặt hắn, gương mặt anh tuấn kia nhất thời hiện ra dấu ngón tay rõ ràng, “Uổng công ngươi được mấy vị môn chủ coi là tấm gương cho đệ tử mới trong tông, ngươi tu luyện đạo thuật chính là dùng để làm loại chuyện này? Quả thực chính là vũ nhục người tu đạo.”

Giản Mạc Tư từ nhỏ đã là thiên chi kiêu tử, chuyện gì cũng xuất chúng, ngoại trừ phụ thân hắn ai dám hướng trên mặt hắn chào hỏi. Hắn cũng bị chọc giận, nhảy vào trong suối nước nóng đem Diêu Lan Ca đè ở bên cạnh hồ, đưa tay muốn mạnh mẽ lột ngoại bào của y ra.

“Nếu không phải tiên quân vô tình như thế, đối với trăm loại lấy lòng của ta làm như không thấy, ngươi cho rằng đệ tử nguyện ý ra hạ sách này? Mấy ngày trước Tiên Quân xuống núi, chính là đến nhà vị hôn thê của ngươi thăm viếng chứ gì? Tiên quân vì sao tình nguyện cưới một phàm nhân tu vi nửa điểm cũng không có, cũng không muốn liếc mắt nhìn ta một cái? Chỉ vì tôi là nam tử?”

Hiện giờ hai người đều giẫm lên phù trận, đều không dùng được đạo thuật chỉ là đang liều mạng vật lộn. Thân hình Diêu Lan Ca đơn bạc, Giản Mạc Tư cao hơn y rất nhiều, y căn bản không thể chống chọi với người trước mặt đang ra sức.

Một đạo kiếm khí chạy tới giữa hai người, Giản Mạc Tư vội vàng buông tay lui về phía sau, chỉ thấy Cơ Quyện Tửu đứng ở ngoài bụi cây lạnh lùng nhìn hắn, “Thì ra đây chính là thiên chi kiêu tử của Linh Hư tông trong miệng người khác, sư đệ hôm nay tái kiến.”

Tiên quân không ăn được, ngược lại bị người phát hiện hành vi bất chính của mình, Giản Mạc Tư vô cùng xấu hổ, “Ngươi không phải cũng lén lút trốn sau cây sao, vị sư đệ này ở nơi đó nhìn trộm thời gian chỉ sợ không ít hơn ta. Ít nhất ta không có đối với tiên quân làm ra hành động bất kính như vậy.”

Trên mặt đất bằng phẳng, Cơ Quyện Tửu không nhất định đánh được Giản Mạc Tư, nhưng hiện giờ đối phương không dùng được đạo thuật, giống như chuột bị nhốt lại chỉ có thể tùy ý Cơ Quyện tửu chém giết.

Mấy đạo kiếm khí sắc bén xông thẳng vào mặt Giản Mạc Tư mà đến, hắn nhanh chóng xoay người tránh né, bất đắc dĩ chân không có cách nào từ trên phù trận nhấc lên, có lúc không kịp né tránh, trên người bị vài đạo kiếm làm thương chảy máu. Dư Quang nhìn thấy bên cạnh lông tóc không thương.

Diêu Lan Ca, hắn đoán được kéo tiên quân sang ngăn ở phía trước Cơ Quyện Tửu nhất định không dám động nữa. Hắn vừa mới tránh qua, Diêu Lan Ca lại bị Cơ Quyện Tửu đưa tay giữ chặt, dưới chân cùng nơi liên kết với phù trận phát ra ánh sáng màu đỏ.

Cơ Quyện Tửu truyền linh lực vào thân thể đối phương, linh lực thuận thế chạy đến lòng bàn chân, trận pháp phù chú dưới chân vỡ phát ra tiếng vang.

Diêu Lan Ca bị đối phương kéo lên bờ, Cơ Quyện Tửu chắn trước mặt, đưa lưng về phía y, “Tiên quân yên tâm, đệ tử nhất định sẽ giáo huấn tên vô sỉ này thật tốt.”

Cơ Quyện Tửu giống như đang bắt nạt một chú gà con bất lực, đem đạo thuật rót vào trên kiếm, khiến Giản Mạc Tư trong hồ vung tới đánh lui, nước bắn tung tóe. Giản Mạc Tư chưa bao giờ bị loại vũ nhục như này, còn bị một đệ tử vô danh trêu đùa như đóng cửa đánh chó, nhất thời chửi ầm lên.

Bình luận

Để lại bình luận