Chương 70

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 70

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Từng chút từng chút một, tốc độ cắm rút của côn ŧᏂịŧ càng ngày càng nhanh, âm thanh cắm huyệt của hai người cũng càng ngày càng lớn.
Giai điệu “Bạch bạch bạch” quen thuộc, cảm giác quen thuộc, chỉ mất hai ba phút Ngôn Khả Khả đã rơi vào cái bẫy du͙© vọиɠ mà Quân Bạch dệt.
“Tao hoá càng ngày càng lẳиɠ ɭơ!” Quân Bạch thở dốc nói.
Ngôn Khả Khả lắc đầu nguầy nguậy, bị anh thao như lục bình trôi nổi trên sông.
“Sao nào? Chẳng lẽ em muốn nói mình không lẳиɠ ɭơ hửm?” Quân Bạch tàn nhẫn cắm vài phát, nói: “Cɧó ©áϊ lẳиɠ ɭơ, bị côn ŧᏂịŧ lớn của tôi cắm một lần đã giàn giụa da^ʍ thủ, dâʍ đãиɠ không chịu được. Tôi thấy em không thể rời khỏi côn ŧᏂịŧ của đàn ông nhỉ!”
“Ưm ~” Cơ thể Ngôn Khả Khả càng ngày càng mềm nhũn, cánh tay không chống đỡ nổi, cơ thể bị anh thao trực tiếp đâm vào cửa.
Cả cánh cửa rung lên bần bật, tiếng cơ thể va chạm giòn tan, tiếng thở dốc của Quân Bạch, tiếng rêи ɾỉ kiều mị của Ngôn Khả Khả, nếu có người đi ngang qua thì chắc chắn có thể đoán được người ở bên trong đang làm gì một cách dễ dàng.
Quân Bạch dán sát vào tai Ngôn Khả Khả, nhẹ giọng nói: “Em nói xem bây giờ ngoài cửa có người hay không? Em lẳиɠ ɭơ kêu lớn tiếng như thế, chắc chắn bên ngoài đã có vài tên đàn ông cứng lên nhìn trộm rồi!”
Nghĩ đến cảnh tưởng mà anh nói, Ngôn Khả Khả cảm thấy nước từ tiểu huyệt chảy ra cành nhiều, hai mông lắc lư liên tục.
Quân Bạch tất nhiên cảm nhận được sự thay đổi của cô, anh khẽ cười một tiếng, tay chạm vào then cửa: “Vậy tôi mở cửa cho bọn họ vào xem được không? Để mấy tên đàn ông đó nhìn em bị côn ŧᏂịŧ thao dâʍ đãиɠ như thế nào, chắc chắn bọn họ cũng rất muốn thao em!”
Ngôn Khả Khả hoảng sợ vội vàng lắc đầu: “Ưm ~ đừng mà… Quân Bạch… đừng mở cửa… tôi không muốn để người khác thao!”
Quân Bạch cưng chiều nở nụ cười: “Được, không cho người khác thao, chỉ để mình tôi thao, em là cɧó ©áϊ, là tao hoá của một mình tôi! Tiểu huyệt của em tôi cũng không muốn để người khác thao!”
Làm hơn mười phút ở lối ra vào, Quân Bạch ôm Ngôn Khả Khả, vừa đi đến sô pha vừa thao.
Đặt cô lên ghế sô pha mềm mại, Quân Bạch lại tiếp tục đè lên người cô tiếp tục đâm vào.
Hai chân của Ngôn Khả Khả bị Quân Bạch bẻ thành hình chữ M, đè ở hai bên, côn ŧᏂịŧ lớn nhanh chóng cắm rút trong tiểu huyệt, da^ʍ thuỷ chảy không ngừng.
Ngôn Khả Khả bị làm đến mức hai má hồng hồng, ánh mắt mê lu, hoàn toàn đắm chìm trong nɧu͙© ɖu͙©, lúc thì rêи ɾỉ, lúc thì hét chói tai, sớm đã quên hết tức giận và đau buồn trước đó.
Quân Bạch đè lên người cô, vừa hung hăng cắm huyệt, vừa cúi đầu mυ”ŧ ngực, mυ”ŧ đến mức hai bên ngực đều dính nước bọt, mà hai núʍ ѵú xinh xắn lại dựng đứng như hoa mai chớm nở.
Bởi vì hôm nay là ngày Ngôn Khả Khả và Vu Dương chia tay, Quân Bạch đợi lâu như vậy, lên kế hoạch lâu như thế mới chờ được đến ngày này nên tất nhiên là vô cùng kích động.
Côn ŧᏂịŧ lớn giống như uống phải thuốc kí©ɧ ɖụ©, thô dài mà còn sưng to, thao Ngôn Khả Khả 40 phút rồi mà chưa bắn.
Mặc dù Ngôn Khả Khả nằm trên sô pha nhưng bị làm lâu như thế thì vẫn không chịu nổi.
“Ưm ~ Quân Bạch… đừng làm nữa… tôi mệt quá… cầu xin anh đừng làm nữa… ưm ~” Ngôn Khả Khả mềm mại cầu xin.
Quân Bạch nào có chịu nghe cô, trong mấy chuyện làʍ t̠ìиɦ này, Quân Bạch luôn luôn là người chỉ đạo.
“Tao hoá, côn ŧᏂịŧ của tôi vẫn còn cứng, tiểu huyệt kẹp chặt một chút, tôi sẽ nhanh chóng bắn cho em!”
Ngôn Khả Khả nghe lời kẹp chặt, nhưng những lời Quân Bạch nói đã quá muộn rồi.
Lại làm thêm hai mươi phút nữa, Ngôn Khả Khả uỷ khuất nhìn Quân Bạch. Tiếng kêu dâʍ đãиɠ lại có chút đáng thương, lúc đó Quân Bạch mới tàn nhẫn cắm vài cái rồi bắn vào trong cơ thể cô.

Bình luận (0)

Để lại bình luận