Chương 70

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 70

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Diệp Chi vừa nghe đã hiểu ý của anh, cô lắc đầu hoảng sợ.

Diệp Nam Phong nhét nho vào dưới váy cô, quả nho lạnh lẽo chạm vào hoa huyệt ẩm ướt làm Diệp Chi ngay lập tức co rút âm đạo lại.

“Ngoan, nuốt đi, đút cho em xong tới lượt anh ăn.”

Anh nói chuyện rất nhỏ, nhưng cũng không tới mức thì thầm, chỉ cần Nhan Niệm cẩn thận nghe là có thể nghe được.

Nhưng cuộc nói chuyện này cũng không có gì bất thường.

Diệp Chi kìm nén nước mắt nhìn về phía Nhan Niệm, cô ấy đang tập trung lướt mạng, có lẽ không để ý bên này.

Diệp Nam Phong cũng liếc mắt nhìn Nhan Niệm một cái, sau đó nhanh chóng đặt quả nho đến bên cửa huyệt cô và nhét vào, âm hộ Diệp Chi ngay lập tức nuốt chửng quả nho.

“Ưm….”

Sự nóng hổi bên trong ngay tức khắc bị độ lạnh của nho hạ xuống, quả nho lạnh lẽo vừa được lấy ra từ tủ lạnh trái ngược hoàn toàn với đầu lưỡi ấm áp của anh trai, khiến cô tỉnh táo hơn không ít.

Nhan Niệm lại nhìn sang bên này.

Quả nhiên, Nhan Niệm thích anh trai mình, cho nên cô ấy sẽ không nhịn được đưa mắt về phía bọn họ, cho dù đầu cô không di dời thì ánh mắt cũng sẽ chú ý tới nơi này.

Diệp Chi từng thích người khác, rất rõ tâm tình của Nhan Niệm.

Nhưng cô không rảnh để bận tâm đến cô ấy, sự điên cuồng của anh trai đã khiến cô trở nên ích kỷ, cô vô cùng hy vọng Nhan Niệm có thể dọn ra ngoài, không để cô phải lâm vào tình trạng căng thẳng nào nữa.

Trong nháy mắt, Diệp Nam Phong lại nhét thêm một quả vào, Diệp Chi cứ nhìn chằm chằm Nhan Niệm, cô ấy không có phản ứng gì, có lẽ là không nhìn thấy mà thôi.

Một lần hai lần thì được coi là may mắn, không có gì đảm bảo lần sau sẽ không bị cô ấy phát hiện.

“Cô ấy, cô ấy sẽ nhìn thấy….”

Mở miệng nói chuyện sẽ khó tránh bị nghe thấy, Diệp Chi run rẩy cầm điện thoại lên gõ chữ đưa cho Diệp Nam Phong.

[Niệm Niệm thích anh, nên ánh mắt cô ấy vẫn luôn nhìn sang anh. Nếu phát hiện ra, cô ấy sẽ nói cho mẹ biết, chúng ta chắc chắn sẽ không thể ở cùng nhau nữa.]

Trong lúc cô đánh chữ, Diệp Nam Phong vẫn không ngừng quấy loạn dưới váy cô, chỉ có một đoạn chữ mà cô gõ rất cực khổ.

Diệp Nam Phong rút bàn tay đã ướt đẫm của mình ra, đặt lên giữa môi làm thành động tác im lặng.

Ngay sau đó, anh lại tiếp tục nhét nho vào người cô.

Diệp Chi kẹp chặt chân không cho anh đi vào.

“Niệm Niệm….” Diệp Chi đột nhiên mở miệng nói chuyện với Nhan Niệm: “Ngày mai cậu phải đi làm…. ừm… cậu, cậu dùng phòng tắm trước đi….”

Diệp Chi cũng muốn mình thoát khỏi cái địa ngục này, nhưng lúc này váy của cô nhất định đã ướt đẫm, hơn nữa Diệp Nam Phong còn đem nho nhét vào bên trong, nói không chừng nước chảy ra còn là màu quả nho.

Vì thế cô không dám đứng dậy.

Nhan Niệm gật đầu: “Được, mình lên lầu trước, cậu lên sau nhé.”

Cô ở chỗ này cứ nghe hai anh em họ thì thầm mãi, hẳn là có vài lời họ không muốn cô nghe được, nếu Diệp Chi đã mở miệng thì Nhan Niệm liền hiểu ý mà tránh đi.

Diệp Nam Phong nhéo mũi Diệp Chi: “Chi Chi cũng cảm thấy cái bóng đèn kia vướng víu đúng không?”

Anh kéo hai chân Diệp Chi ra, tiếp tục nhét nho vào lỗ huyệt: “Bốn quả, Chi Chi ăn giỏi quá.”

“Không, không được… anh hai…. ưm ư…. sẽ, sẽ kẹp nát mất….”

“Ngoan, lại ăn thêm hai quả nữa.”

Diệp Nam Phong dỗ dành, tiếp tục nhét thêm hai quả nho vào trong lỗ huyệt cô, quả nho lấp đầy âm đạo, thứ đồ này không giống như dương vật anh trai có thể tùy tiện kẹp. Diệp Chi sợ mình chỉ cần dùng sức một chút sẽ kẹp nát quả nho, cô thậm chí không dám thở mạnh, thật cẩn thận mà phối hợp với anh trai dang rộng chân hết mức có thể.

Diệp Nam Phong quan sát cửa huyệt cô, quả nho bên ngoài lộ ra một nửa, anh nhịn không được cúi người ngậm lấy âm hộ cô, mút ra một quả, cắn nát trong miệng, nước ép trộn lẫn với dâm dịch Diệp Chi có vị ngọt thanh ở trong khoang miệng anh lan ra. Anh nuốt cả vỏ nho xuống, anh vốn đã thích dịch tiết từ cơ thể em gái, giờ lại càng nghiện hơn, gấp không chờ nổi muốn hút hết nho còn sót lại trong hoa huyệt Diệp Chi.

Bình luận (0)

Để lại bình luận