Chương 70

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 70

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

“Còn không phải là do bé hư hỏng nhà em, hiện tại nó chỉ nhớ rõ em thôi ~”

“Cứng rồi!” Vừa mới mềm, giờ lại bành trướng thức tỉnh trong tay cô, căng quần tây phình phình.

“Bé hư, lại phạt anh như vậy!”

“Trừng phạt, chắc chắn không phải khen thưởng.” Trên mặt cô lộ ra nụ cười gian xảo, tay nhỏ linh hoạt cởi bỏ dây thắt lưng chui vào chiếc quần lót lấm chấm màu hồng, sáng nay cô cố ý chọn cho anh.

“Cục cưng à, vừa rồi người phụ nữ kia có thấy quần lót của anh không?” Tay nhỏ mềm mại phủ lên trên, di chuyển vòng quanh dọc theo nếp nhăn.

“Không… Ừm, Phỉ Phỉ!” Anh tách chân ra, dựa trên sô pha, trán nhễ nhại mồ hôi.

Cô gần sát người anh, tay nhỏ chuyển động lên xuống, thi thoảng đảo qua cực đại tinh hoàn, lòng bàn tay xoa xoa lỗ nhỏ mẫn cảm, Cao Đạm hổn hển thở, chốc sau phóng thích trong tay cô.

“Nhiều thật nha bé cưng!” Cô xấu xa bôi đục dịch trên tay quanh môi anh “Không ngờ anh lại có sức hấp dẫn như vậy, ông chú già ạ.” Dứt lời, cô hôn lên môi anh, cọ xát lẫn nhau.

“Dám nói người đàn ông của em già, xem đêm nay anh làm em không xuống được giường nhé?” Cao Đạm giữ lấy cằm cô, hơi hung hăng đe doạ.

“Em đang mang thai đấy!”

Anh ghé bên tai cô mập mờ nói “Anh đã hỏi qua bác sĩ trong viện rồi, hiện tại em đã vào kỳ an toàn, thích hợp….

…… Làm một lần rất có ích với việc sinh sản đó.”

“Hừ!” An Hân Phỉ miệng nói khác lòng, bị Cao Đạm trêu chọc, thân thể càng thêm mẫn cảm, lộ ra nụ cười chờ mong, chậm rãi đợi ban đêm đến cũng là lúc, hoa lệ nở rộ.

Hai người dây dưa nhau một hồi lâu trong văn phòng viện trưởng, Cao Đạm khó khăn tường thuật lại vụ việc, tranh thủ tí chính sách khoan hồng.

Hóa ra người phụ nữ kia là thân thích của một người quản lý trong viện, mẹ của vị quản lý kia đang nằm viện chuẩn bị làm phẫu thuật, nhờ cô ta tới chăm sóc.

Phải nói: Cao Đạm tuấn tú, lịch sự, phong độ, dịu dàng đã là muốn kéo người tới, hơn nữa cô này sau khi nghe ngóng, biết được vị viện trưởng cao lớn vẫn còn độc thân (Cao Đạm tái hôn cùng An Hân Phỉ chỉ có vài “các lão” trong viện biết), đối với cô ta mà nói đây quả thực là kim cương vương lão ngũ hoàn mỹ. Vì thế cô nàng tự xưng mình có dáng người đẹp tướng mạo xinh kia liền tới văn phòng viện trưởng, ý đồ dùng sắc dụ dỗ người ta.

“Đúng thế không?” Cô liếc xéo ai kia, rõ ràng không tin.

Anh ngồi nghiêm chỉnh giơ tay thề thốt “Anh thề, là sự thật!”

“… Được rồi, tạm thời tin tưởng anh.”

Xong việc, người phụ nữ kia cũng không thấy ở trong viện nữa.

Hai người ở bên ngoài ăn cơm chiều, bởi vì cách bệnh viện rất gần, cho nên Cao Đạm để xe trong bãi đỗ ngầm của bệnh viện, cơm nước xong thì nhân lúc tản bộ, tới lấy xe.

Một hồi về đến nhà, An Hân Phỉ liền vào phòng cầm áo ngủ vọt vào phòng tắm.

“Chậm một chút đã, bà cô tổ!”

Tới giữa khoảng thời gian mang thai, cô cực kì sợ nóng, giờ lại đúng giữa hè, hơi động tí là đổ mồ hôi, với cô mà nói rất khó khăn.

Cô tắm qua, mặc áo ngủ ra khỏi phòng tắm, Cao Đạm nhìn thấy, không nói gì cũng vào phòng tắm tắm rửa, nhưng anh không quên lời hẹn ban ngày đâu nhé.

Tới khi anh tắm rửa xong ra ngoài, An Hân Phỉ đã mở điều hòa, dựa vào đầu giường xem sách giáo dục con cái.

“Để điều hòa thấp như thế sẽ bị cảm mạo, bé cưng à.”

“Nhưng mà em nóng lắm!” An Hân Phỉ rầu rĩ bĩu mỏ.

“Được được, mở một lát thôi nhé.” Cao Đạm đầu hàng.

“Dạ ~”

Anh nằm bên người vợ, cánh tay đặt trên cái bụng mang thai cao ngất của cô, như có như không trêu chọc.

“Đừng quậy, em đang đọc sách.”

“Bé cưng, em quên ban ngày chúng ta nói cái gì à?”

“Nói cái gì?”

Anh cũng không nhiều lời, lấy sách từ trên tay cô để qua chỗ khác, ôm cô vào trong người mình “Đương nhiên là chứng minh thực lực đàn ông của anh rồi!”

Bình luận

Để lại bình luận