Chương 70

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 70

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

【 Duy Nhất lớn hơn rồi, về sau là có thể ăn cái này cái kia, càng ngày càng đáng yêu thật giống mẹ còn bé, về sau nhất định sẽ là một đại mỹ nhân, ba cũng sẽ không đem con gái mất công dạy dỗ cho tên tiểu tử thúi nào đó, cũng không thể cho con bé thích người giống mình được 】

Phần sau đã không thấy rõ, nước mắt cô lạch cạch đi xuống rớt, dùng sức xoa đôi mắt, ngừng khóc thút thít, ôm đồ đã thu thập tốt đi ra ngoài.

Liễu Dục ôm cánh tay dựa vào khung cửa ,lẳng lặng nhìn cô.

“Tôi muốn thu thập nhà ở một chút.”

“Không đi vội.”

Cô ngồi xổm xuống nhặt những ảnh chụp, cửa cũ nát nghiêng lệch bị gõ vang.

Ngẩng đầu nhìn lại, là một phụ nữ trung niên mập mạp, khi nhìn thấy cô đầu tiên là kinh ngạc một chút.

“Ai nha, đây không phải là Duy Nhất sao?Sao con lại còn ở đây, đồ vật trong nhà vẫn còn chưa thu thập xong sao?”

“Cái gì?” cô kỳ quái hỏi.

Nữ nhân càng kinh ngạc hơn , “Con không biết sao? Nơi này phải bị phá bỏ và di dời, mỗi nhà mỗi hộ phá bỏ và di dời được phân một khoảng một trăm triệu!”
Phỏng chừng cô là người cuối cùng trong số người ở đây biết tin tức này, chỗ nhà ở trước kia của cô bị khai phá, một đống nhà bị dỡ bỏ.

Chẳng qua một tuần sau, cô nhìn số tiền được chuyển vào thì mới tin là thật, vô cớ có rất nhiều tiền, cô không vui vẻ gì lắm mà có chút sợ hãi.

Số tiền có được nhờ phòng ở cũ bị thu mua cùng với tiền bảo hiểm, còn có một lượng lớn tin nhắn lừa đảo được gửi tới , chỉ trong một tuần này mà di động phá lệ náo nhiệt, quá đau đầu đơn giản trực tiếp tắt máy.

Liễu Dục nằm ngửa ở trên sô pha, trong miệng ngậm điếu thuốc nhưng không châm lửa, nhìn về phía cô, “Vệ Duy Nhất, giờ em không nghèo nữa, về sau muốn làm cái gì?”

Cô ngẩng đầu, biểu tình, phá lệ nghiêm túc nói với hắn , “Trả lại tiền cho cậu.”

“Trả lại mẹ em.”

“Em cho là Lão tử thiếu chút tiền đó của em sao! Muốn cùng tôi thoát ly quan hệ, cửa cũng không có.”

Cô cúi đầu, đầu ngón tay không tự giác mà chọc chọc lên màn hình, mặt kính điện thoại tắt ngúm màu đen phản chiếu hình ảnh khuôn mặt cô, ôm lấy hai chân, cằm gác ở trên đầu gối, thực nghiêm túc suy nghĩ.

“Muốn vào đại học.”

Cô đã có mộng tưởng này thật lâu, rốt cuộc không còn nghèo nữa, đây cũng là ảo tưởng đã lâu về trước của cô .
“Hả? hừ, đại học nào? Đế Đại?”

Nếu cô đã có tiền , không có gì bất ngờ xảy ra thì liền sẽ lựa chọn cái này.

Giống như tìm được hy vọng chưa bao giờ có, Vệ Duy Nhất ngẩng đầu, trong giọng nói thậm chí mang theo một tia kích động, “tôi muốn vào đại học, tôi có thể một lần nữa tham gia tốt nghiệp sau đó thi đại học đúng không?”

Liễu Dục cắn thuốc, nhếch môi cười, “Không cần phiền toái như vậy, tôi giúp em.”

“Tôi không cần đi cửa sau.”

“Lão tử liền thích em đi cửa sau,tôi cố tình muốn em đi cửa sau, tôi sẽ khiến cho cả đời em đều cảm thấy thiếu nợ tôi, chờ đó cho tôi!”

Hắn nói, vỗ sô pha đứng dậy, cầm điện thoại liền gọi cho ai đó.

Tuy rằng không biết nhà hắn làm gì , nhưng xem khí thế này của hắn thì tuyệt đối là có năng lực nói được làm được, Vệ Duy Nhất vội vàng xuống giường bắt lấy cổ tay của hắn.

“Tôi không muốn cậu dùng quan hệ để giúp tôi, còn có, ngày mai tôi sẽ tìm một chỗ khác ở, dọn khỏi nơi này, tiền thiếu cậu tôi một đồng dũng trả đủ .”

“Em nói cái gì!”

Sắc mặt hắn đột nhiên trầm xuống, làm nhân tâm người nhìn sinh ra tâm lý không ổn cùng sợ hãi.

Phun điếu thuốc trong miệng ra, bóp lấy cổ cô trực tiếp ấn lên trên giường.

“Em muốn cùng tôi thoát ly quan hệ, còn muốn dọn khỏi nơi nàyi? Tôi liền hỏi em ai cho em mặt mũi đó hả ! Em mẹ nó, không muốn sống nữa phải không!”

Cô bắt lấy cánh tay hắn , muốn hắn buông lỏng ra , cô đã hít thở không thông rồi , rất khó chịu.

Bình luận

Để lại bình luận