Chương 705

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 705

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

“Nghe nói năm đó chẳng phải cha anh cũng là phượng hoàng nam tâm cơ à, vì lấy được tiền đồ mà dốc hết tâm sức tiếp cận mẹ anh, sau khi vượt qua giai cấp mới có được ngày hôm nay.”
Cô cũng không sợ sự có mặt Đường Hoan và Đương Văn ở đây, hạ giọng mang theo thương hại. “Bây giờ anh tự xưng là cao quý, chỉ sợ đã quên mất con tinh tяùng được thụ trứng như anh là do cha anh liếm chân người khác mà có được.”
Lời này giống như một cái tát đồng thời đánh lên mặt ba người họ Đường, ngay cả người lớn gia khuê tú như Đường Hoan, vẻ mặt sắp không che giấu được, càng đừng nhắc đến Đường Thụy.
Lửa giận trong lòng anh ta dâng lên. “Cô, cái đồ…” Hai chữ kỹ nữ còn chưa thốt lên, động tĩnh từ trong phòng khách đã truyền đến.
Đường Văn Thành đã nói xong chuyện với Ôn Thời Khải, nhận lấy cặp công văn từ trong tay thư ký.
“Lúc này đã đi rồi sao, để ăn cơm tối xong hãy đi.” Tần Lâm còn muốn để ông ta ở nhà lâu hơn.
“Không được.” Đường Văn Thành dịu dàng đáp. “Gần đây anh tương đối bận.”
“Em không cần phần cơm, thư ký sẽ mang cho anh.” Ông ta dặn. “Buổi tối em cũng đừng chờ anh, nhiều lần trở về đều nhìn thấy em thiếp đi trên sofa.”
Nói xong chú ý đến Tần Lâm chỉ mặc một bộ sườn xám phong phanh, quay đầu dặn dò người hầu cầm áo choàng đến, choàng lên người Tần Lâm.
“Thời tiết bây giờ đã se lạnh, sức khỏe em không tốt, còn không biết sao?”
Mấy vị phu nhân theo đó cười rộ lên, Lâm Chi Nam chú ý đến gương mặt không giận tự uy kia lúc nhìn thấy Tần Lâm thì giống như băng tuyết tan ra, giữa hai đầu lông mày mang theo mấy phần dịu dàng, giống như đôi vợ chồng ân ái.
Ông ta vốn là người chồng tốt, hay là khả năng diễn xuất vô cùng tốt, mặt nạ kia suốt mấy chục năm chưa từng lấy xuống, nếu không, sao lại khiến Tần tướng quân hết lòng giúp đỡ trên con đường làm quan của ông ta.
Nhưng loại người này, sao phải đi trêu chọc Lâm Dao trong sạch vô tội, một cái cây rụng tiền còn chưa đủ giúp ông ta leo lên ư?
Lâm Chi Nam lặng yên không một tiếng động nhìn, khoáı cảm vừa bật lại Đường Thụy kia trong nháy mắt tan thành mây khói, ngực nhói đau, cô gần như không áp chế được hận thù với người đàn ông này.
Cô có bản lĩnh gì chứ, bây giờ chỉ có thể khua môi múa mép mà thôi.
Cô không nhịn được mà suy đoán, Đường Văn Thành là thuận tay giúp Lâm Dao đuổi đi lưu manh, hay từ đầu đến cuối đều do ông ta tự biên tự diễn, từng bước dẫn dắt thiếu nữ chưa có nhiều kinh nghiệm sống rơi xuống đầm lầy, thậm chí cam tâm tình nguyện dùng phương thức hiện thân để yêu ông ta, loại tiết mục này trăm lợi không hại, ông ta tùy tiện thoát thân vẫn có thể là người chồng tốt, nhưng Lâm Dao thì sao.
Ai còn nhớ đây?

Bình luận (0)

Để lại bình luận