Chương 706

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 706

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

“Đường Thụy, con về rồi thì phải nghe lời mẹ con đấy.” Đường Văn Thành nhìn dáng vẻ nôn nóng của anh ta, lúc gần đi vẫn không quên răn dạy Đường Thụy, nói xong gật đầu chào tạm biệt với mấy vị phu nhân.
Giống như chú ý đến một ánh mắt nào đó có chút sắc bén, Đường Văn Thành dừng lại hai giây, thiếu nữ đang nghiêng đầu nhìn một bên khác, không thấy rõ mặt.
Thường thường không có gì lạ.

“Sao tối nay lại mệt mỏi như vậy.”
“Không có gì, ngồi ở vị trí này, có ai lại không mệt.”
“Bên trên có tin tức gì sao?”
“Đâu thể nhanh như vậy, theo suốt mấy ngày nay, lão già Uông Chính Thanh chỉ biết đánh thái cực, trong miệng không nói nửa câu.”
“Nhiều ngày như thế, ông ta còn chưa cho anh một câu chắc chắn?”
“Ừ.” Một lát sau, người đàn ông mới nói. “Không chỉ có ông ta, ngay cả chỗ nhà họ Trương, chỉ sợ cũng đừng nghĩ nhiều, cha Lương Trạch kế thừa ông cụ Trương, năm đó lúc nhà họ Trương gặp nạn từng vươn tay giúp đỡ, chỉ sợ vách tường giang sơn này cũng không cách nào thu nạp.”
Tần Lâm thử thăm dò. “Chỗ ông Triệu thì sao?”
Sau đó bà ta nhìn thấy Đường Văn Thành trầm mặc một lát. “Đứa nhỏ nhà họ Ôn kia chỉ cười không nói, ngồi trong phòng sách suốt mấy tiếng cũng không tỏ ra bất kỳ lập trường hay thái độ gì, muốn để cậu ta khuyên ông ngoại mình rời núi đứng chung phe chỉ sợ cũng không dễ dàng, huống chi Lương Trạch cũng muốn lôi léo cậu ta.”
“Có lẽ A Văn…”
Đường Văn Thành lắc đầu với bà ta đáp. “Chỗ A Văn em cũng đừng nghĩ nhiều, ngay cả anh nhìn chứ đừng nói là Thời Khải, chỉ sợ căn bản không lọt vào mắt xanh,”
Một lát trầm mặc không nói gì, chỉ có tiếng tạp âm như đồ điện tử chảy xuôi.
Bọn họ không biết là, lúc bọn họ đang nói chuyện có một chiếc bút đen đang lặng lẽ ghi lại hết những từ mấu chốt trong đối thoại của hai vợ chồng lên vở.
Đến gần hơn 10 giờ, cả tòa ký túc xá đã ngủ say dưới ánh trăng, chỉ có bóng cây lắc lư giống như đang diễn một vở kịch sinh động, những người khác trong phòng đang đọc sách hoặc xem video, chỉ có Lâm Chi Nam cầm bút ghi lên vở.
Nhìn như luyện nghe, thật ra đang nghe trộm đối thoại của vợ chồng Đường Văn Thành.
Chẳng trách.
Chẳng trách.
Khi đó Lâm Chi Nam đã cảm thấy rất kỳ lạ, Tần Lâm người này ỷ vào người cha là công thần khai quốc tự cho mình là cao cao tại thượng, không chút để ý đến người dưới, bà ta lấy lòng thím hai nhà họ Lục, cô không cảm thấy gì khác thường, kỳ lạ rõ ràng là ở trước mặt Ôn Thời Khải, bà ta có nhiều cẩn thận, thậm chí là cố gắng nịnh nọt.

Bình luận (0)

Để lại bình luận