Chương 71

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 71

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

“Đừng diễn nữa, bố mẹ chị không có nhà.”

Trì Dao đóng sầm cửa, đầu óc vẫn còn ong ong. Điều này hoàn toàn nằm ngoài kế hoạch của cô. Giang Diễm, lại một lần nữa, phá vỡ mọi kế hoạch.

Cô chậm rãi nhận ra bộ dạng nhếch nhác của mình. Áo ngủ xộc xệch, tóc tai rối bù. Dù họ đã “thân mật” vô số lần, nhưng thế này thì thật sự…

Cô quay lưng về phía hắn, đỡ trán, đi thẳng vào phòng vệ sinh. Cô rửa mặt, chải tóc, thay vội chiếc áo ngủ đỏ rực bằng một chiếc áo len dệt kim.

Khi cô ra ngoài, Giang Diễm đã ngồi ở phòng khách, ung dung nói chuyện với Trì Thừa.

“Hai người liên lạc với nhau từ khi nào thế?”

“Em đã nhắc chị rồi còn gì,” Trì Thừa quay lại.

“Nhưng em không nói người tới là Giang Diễm!”

Trì Thừa cố nhịn cười: “Chị cũng đâu nói với em là hai người đang yêu nhau.”

Trì Dao trừng mắt sang Giang Diễm: “Là em nói cho nó biết?”

Giang Diễm lắc đầu.

“Em đâu có mù,” Trì Thừa rung chân, bộ dạng cà lơ phất phơ.

“Vậy mời người ‘không mù’,” Trì Dao lập tức thay đổi sắc mặt, “Lập tức về phòng giùm.”

Trì Thừa gãi đầu: “Về thì về, cần gì phải gắt thế.”

Trì Dao trừng mắt dọa hắn. Mãi đến khi cửa phòng Trì Thừa đóng lại, cô mới quay sang Giang Diễm. Cô vừa đi tới, hắn đã kéo cô ngồi xuống, ôm chặt lấy eo.

“Sao chị không mặc bộ áo ngủ màu đỏ kia nữa?”

“…Câm miệng.” Trì Dao bóp mặt hắn: “Vì sao em không nói trước với chị là em sẽ đến?”

“Em muốn cho chị bất ngờ mà.”

“Kinh hãi thì có!”

“Sao thế? Chị không muốn em gặp bố mẹ chị à?”

Trì Dao chần chừ: “Quá nhanh. Chúng ta mới ở bên nhau không bao lâu…”

“Với em mà nói, nhiêu đó là đủ lâu rồi.” Giang Diễm chơi đùa với mấy ngón tay cô. “Em biết chị chưa chuẩn bị tốt, nên mới lấy thân phận bạn của Trì Thừa để đến… Chị không vui khi thấy em sao?”

Trì Dao im lặng hồi lâu, rồi thở dài: “Em đúng là được một tấc lại muốn tiến một thước.”

Giang Diễm cười: “Đó là vì chị cho phép em tiến một tấc trước mà.”

Trì Dao thả lỏng: “Không phải chị chưa chuẩn bị tốt, mà là em chưa chuẩn bị tốt.”

Chung quy lại, hắn vẫn còn là sinh viên.

Trong nháy mắt, Giang Diễm hiểu ý cô. Hắn suy tư giây lát, lúc ngẩng đầu lên, ánh mắt hắn sáng rực.

Hắn nghiêm túc nói: “Trì Dao, em nhất định sẽ nỗ lực hơn nữa để xứng với chị.”

Trì Dao nhìn hắn, chậm rãi nở nụ cười. Cô hôn lên má hắn: “Chị biết rồi.”

Khi Trì phu nhân trở về, thấy trong nhà có thêm một chàng trai lạ mặt, bà sững sờ, rồi lông mày nhướng lên, miệng cười đầy ẩn ý. Bà dùng ánh mắt hỏi Trì Dao: Chuyện gì đây?

Trì Dao khoanh tay, chu môi: “Bạn học của Trì Thừa đấy.”

“Ồ! Bạn của Trì Thừa à!” Trì phu nhân bừng tỉnh, nụ cười càng thêm rạng rỡ. Bà nhanh chóng lấy lại thế chủ nhà. Chỉ vài ba câu, bà đã nắm rõ “lý lịch” của Giang Diễm.

“Aiya, học giỏi, lại đẹp trai thế này, sao trước kia dì chưa từng thấy cháu tới nhà chơi nhỉ?”

“Gần đây bọn cháu mới liên lạc lại ạ.”

Trì phu nhân gật đầu: “Dì còn tưởng vào nhầm nhà đấy chứ.”

“Tại cháu ở nhà buồn quá nên mới rủ Trì Thừa đi chơi ạ.”

“Vừa đúng lúc, cháu ở lại ăn cơm tối luôn nhé! Dì làm nhiều món ngon cho cháu nếm thử!”

Trì Dao ở một bên cười trộm. Mấy món đó, chẳng phải là đồ thừa từ bữa tất niên hôm qua sao.

Giang Diễm cười tươi rói: “Vậy cảm ơn dì nhiều ạ.”

Bình luận

Để lại bình luận