Chương 719

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 719

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

“Hiện tại mới kêu đau?” Ôn Thời Khải giương mắt nhìn cô, ý vị không rõ nói một câu. “Vừa rồi giẫm lên sao lại thấy nhẹ nhàng như vậy.”
Lâm Chi Nam “Phía sau em cũng đâu mọc mắt, sao biết được?”
“Bình thường thông minh tinh quái thích lừa gạt người ta, không ngờ cũng phạm vào loại sai lầm cấp thấp này.”
Không quan tâm anh ta mỉa mai hay trào phúng, Lâm Chi Nam tiếp tục giả vờ đáng thương.
“Người thông minh đến mấy cũng sẽ có lúc phạm sai lầm, đâu có gì lạ.”
Cổ chân đột nhiên bị bóp mặt một cái, đau đến mức cô kêu lên một tiếng, tức giận trừng anh ta.
Ánh mắt Ôn Thời Khải đã âm trầm, giọng điệu là lạnh lùng trước nay chưa từng có. “Chơi vui lắm hả, Lâm Chi Nam?”
“Cố ý biến bản thân thành dáng vẻ này, tôi thế mà không biết từ khi nào em lại có hứng thú với cắm trại ngoài trời.”
Lâm Chi Nam đang định giải thích con người đều sẽ thay đổi, anh ta đã xích lại gần nhìn cô, trong ánh mắt giống như hiểu rõ tất cả. “Hay là nói, thứ mà em hứng thú là tôi?”
Cô ngồi trên ghế, còn anh ta thì ngồi xổm, vóc dáng lại tương xứng, anh ta nghiêng mặt, trong ánh nắng chiếu xuống, đường nét góc cạnh rõ ràng, đó là sự hoàn mỹ giống như lúc tắt đèn đám người trong ký túc xá thường xuyên nhắc đến, giường như là sự thiên vị của tạo hóa.
Trong nháy mắt này, Lâm Chi Nam có cảm giác xấu hổ khi bị nhìn thấu, nhưng theo đó lại là nhạy bén bắt lấy đề tài. “Em đến tìm anh, nhưng thế thì sao chứ, sau khi anh làm những chuyện kia với em, chẳng lẽ em không nên tìm anh ư?”
Ôn Thời Khải nhướng mày, chậm rãi đợi xem từ trong miệng cô có thể nói ra thứ gì.
“Lần trước ở chỗ vườn hoa nhà Vương Lục, anh làm ra những chuyện kia với em, chẳng lẽ không nên cho em một câu trả lời thỏa đáng ư? Chuyện này đã đi qua rất nhiều ngày, anh thế mà một chút phản ứng cũng không có.”
Lâm Chi Nam hỏi anh ta. “Hành động như thế, chẳng lẽ được xem như là hành vi quân tử ư?”
Trả đũa vẫn luôn là thế mạnh của Lâm Chi Nam, không nghĩ đến Ôn Thời Khải cũng đâu thua kém, sau khi xử lý xong chân cho cô, anh ta ngồi lên ghế trên bãi cát, dù bận vẫn ung dung nhìn cô, mang theo tia hào hứng. “Ồ, em muốn câu trả lời thỏa đáng như thế nào?”
“Em cảm thấy đầu tiên anh nên nói xin lỗi với em, đây là mục đích chủ yếu lần này em đến đây, không được sự đồng ý của đối phương là em đã làm ra chuyện như vậy, em cảm thấy đó là hành vi vô cùng không tôn trọng nữ sĩ.”

Bình luận (0)

Để lại bình luận