Chương 72

“Haaa…Haaa…” Kiều Đình thở hổn hển không ngớt, nằm trên người anh một cách yếu ớt.
Bá Vân kéo ra ngăn kéo, lấy ra chiếc bαo ©αo sυ đã mua khi nhập viện.
Với bαo ©αo sυ, anh không cần lúc cao trào phải nhớ rút ra, để Kiều Đình không có thai. Cách một lớp cao su mỏng, có vẻ sẽ không sung sướиɠ lắm, nhưng miễn không có em bé là được rồi.
“Giúp anh đeo nó vào.” Bá Vân đặt vào tay Kiều Đình áo mưa có kích cỡ lớn nhất.
Kiều Đình nhìn chiếc túi giấy bằng giấy nhôm bảy sắc cầu vồng và tò mò hỏi: “Đây là cái gì?”
“Bαo ©αo sυ.”
“À.”
Bởi vì chưa bao giờ sử dụng thứ này, Kiều Đình rất tò mò.
Cô cẩn thận xé bỏ mép răng cưa bên cạnh, bên trong là một vật bằng cao su có cảm giác nhờn, hình tròn, có phần nhô ra ở giữa, khá giống nhũ hoa.
“Cái này dùng như nào?”
“Bóp hết không khí chỗ nổi lên, sau đó đeo vào.”
Kiều Đình làm theo lời anh, dùng ngón tay ngón tay bóp chặt phần phồng ra giữa, ép thẳng sau đó mang vào cây gậy Bá Vân.
Thứ đó rất mỏng, Kiều Đình sợ không cẩn thận làm rách nó.
Vì quá thận trọng nên sau khi hoàn thành việc này, cô thở phào nhẹ nhõm. Nhìn côn ŧᏂịŧ được bao phủ bởi bαo ©αo sυ, Kiều Đình chợt nhớ ra điều gì đó. Cô hào hứng lấy điện thoại ra và tìm bức ảnh. “Em thấy em trai của anh bây giờ đã thành như này.”
Trên màn hình điện thoại cô là diễn viên hài bị tất chân bịt đầu. Khóe miệng Bá Vân giật giật, có chút dở khóc dở cười. Còn Kiều Đình cũng tự mãn về trí tưởng tượng của mình. “Giống đấy chứ.”
Bá Vân giật di động ném đi, anh điều chỉnh thân thể Kiều Đình đối mặt với anh, không nói lời nào, cắm gậy lớn đi vào hoa huyệt của cô.
“A……”
Hoa huyệt vừa đạt cực khoái vẫn còn rất nhạy cảm, cô không thể kìm nén âm thanh mình phát ra.
Bá Vân quyết định dạy dỗ cô gái giàu trí tưởng tượng này.
Anh nắm lấy đôi chân dài của cô, nâng chúng lên vai.
Động tác của anh quá đột ngột, Kiều Đình không phòng bị đã ngả người về phía sau, nhưng Bá Vân đã kịp thời kéo cô lại và cô không va vào cạnh bàn, thay vào đó là dựa lên mặt bàn, thân thể gập thành đường cong 90 độ.
Bá Vân quay xe lăn lại, thu hẹp khoảng cách giữa anh và cái bàn, góc chỗ Kiều Đình cũng hẹp lại, gậy thịt anh đi vào càng sâu, như muốn làm vỡ bụng cô.
“Á…” Cô hét lên một cách thèm khát.
“Di chuyển!” Anh ra lệnh, đồng thời bóp lấy hai chú thỏ con trong tay, biến chúng thành nhiều dạng, nhũ hoa nhô ra giữa ngón giữa và ngón áp út, màu đỏ hồng, giống như trái dâu.
Kiều Đình duỗi hai tay ra và bám vào cổ anh, làm những động tác qua lại như cọ đùi.
Góc nghiêng này khác xa với cảm giác của cô khi ngồi đè lên người anh trước đây, qυყ đầυ không ngừng va chạm phía trên, mỗi lần qua lại đều chạm tới điểm G và cả âm hạch, cô rêи ɾỉ, dâʍ ŧᏂủy̠ liên tục chảy ra làm ướt mông cô, giúp va chạm càng thuận lợi.
Bá Vân cúi người, ngậm lấy nhũ hoa bên phải, cho vào miệng cắи ʍút̼, khi nhẹ lúc mạnh, khi anh liếʍ đủ rồi đột ngột mυ”ŧ mạnh rồi kéo mạnh, phát ra tiếng “bốp”, nhũ hoa sẽ bị anh hút dài ra mất.
Anh làm như cũ thay phiên hai bên, cặp gò bồng đảo trắng như tuyết bị anh làm ướt đẫm nước, như bánh mì trắng phủ bơ, càng thêm thơm ngon, nhũ hoa cũng bị anh tra tần vừa hồng vừa sưng, thể tích nở gấp đôi.
“A…”

Bình luận

Để lại bình luận