Chương 72

Hắc Khải quân, xem tên đoán nghĩa, cả đội quân đen nghìn nghịt như một làn sóng đen, làn sóng này đánh đâu thắng đó, làm cho quân địch nhìn thôi cũng sợ mất mật, Hắc Khải quân kiêu dũng thiện chiến không sợ chết, vạn người một lòng, thanh danh truyền xa, lần này Chư vương cũng hạ đủ quyết tâm.
Những năm gần đây Lương Xước dần dần làm suy yếu lực lượng phiên vương, lợi dụng͟͟ Chư Vương Chư Tử phân cách đất phong, hủy bỏ nhiều thế hệ truyền tập lãnh địa, đối Chư vương tăng thêm chế tài, thậm chí gia tăng thuế phú, sớm đã làm này đám bá vương kia lui một bước lại một bước, chuyện phát sinh xung đột chỉ là vấn đề thời gian.
Phiên vương cảnh nội Lương Quốc vốn có mười mấy người, những năm gần đây đã bị Lương Xước đâύ đến chỉ còn dư lại ba, hiện giờ bọn họ quyết định liên thủ ngoan cố chống lại.
Sáng sớm, trời chưa sáng Lương Trù đã rời giường, cho dù Lương Xước ngăn cản nhưng nàng vẫn đứng dậy, bắt đầu giúp hắn mặc y phục̶, Lương Trù không giúp hắn mặc áo giáp bao giờ cho nên có chút lóng ngóng. Nàng nhờ Hoa Dung và Hoa Noãn hiệp trợ nhưng lớn đa số vẫn là nàng tự mình h0àn thành.
Lương Xước cúi đầu nhìn Lương Trù, ánh mắt nhu hòa, kiên định.
Lương Xước vốn là một mỹ nam, lại rèn luyện nhiều năm cho nên dáng vẻ, vóc người đều thập phần đoan chính, hắn chính là giá áo trời sinh, mặc gì cũng đẹp. Nhưng Lương Xước mặc chiến giáp thoạt nhìn so với ngày thường càng có thêm khí thế, Lương Trù nhìn lên Lương Xước, cảm thấy tɾong lòng có tràn đầy kích động, nàng thực may mắn mới có thể được người nam nhân này toàn tâm toàn ý yêu thươռg.
“Cầu chúc phu quân đánh đâu thắng đó, thắng lợi trở về.” Lương Trù rưng rưng bái thiên địa, Lương Xước đem nàng kéo tới, ôm vào tɾong ngực, chiến khải mát lạnh nhưng lòng lại ấm áp.
Ánh mắt hai người triền miên, bên tɾong lại chỉ có kiên định, không có lưu luyến, phần kiên định này đến từ tình yêu và sự tín nhiệm lẫn nhaụ
Hắc Khải quân chia thành hai hướng, Lương Xước lĩnh quân trấn áp An Dương Vương và Hà Thanh Vương, Viên Sùng Lĩnh độc lập lĩnh quân đối diện với thế lực thứ ba, Hoài Vương.
Một đường hướng nam, một đường hướng bắc.
Khi Tế cờ, nữ tử không nên ở đây, lúc này Lương Trù dẫn nữ quyến của Hắc Khải quân ở trên thành lâu h0àng cung trông về phía xa.
Một ngày này các nữ quyến Hắc Khải quân cũng mặc xiêm y màu đen, tượng trưng cho việc đồng lòng cùng cha huynh và hôn phu của họ.
Lương Trù ở trên thành lâu, khuôn mặt nhỏ căng chặt, Viên Vận Toàn đứng ở phía sau nàng, “Trù Nhi tỷ tỷ không cần lo lắng, Nhiếp Chính Vương vũ dũng, không phải người bình thường có thể với tới.”
“Vận toàn, ta không lo lắng.” Nàng the0 bản năng vỗ bụng một chút, hài tử đá một cái, khả năng cũng muốn phụ thân từ biệt,
“Nhưng Vận Toàn, một trận này đã làm hôn sự của ngươi chậm lại.” Ánh mắt Lương Trù nhìn về phía Viên Vận Toàn, “Vất vả cho ngươi rồi.”
Nói dễ nghe thì chờ đến khi Hắc Khải quân chiến thắng trở về, Viên Sùng Lĩnh có thể tự mình đưa muội muội xuấtgiá, nói khó nghe chính là nếu Hắc Khải quân bại, mối hôn ước này không còn tính nữa.
“Ca ca xuấtchinh, ta vốn cũng không có tâm tư kia.” Viên Vận Toàn cười một cái, khuôn mặt luôn tràn ngập sức sống không có sự mất mát như tɾong tưởng tượng của Lương Trù.
“Trù Nhi tỷ tỷ, nữ nhân nhất định phải xuấtgiá sao?” Viên Vận Toàn thình lình hỏi một câu như vậy.
“Kỳ thật, ta cảm thấy không cần, nhưng ta thân bất do kỷ.” Lương Trù cười một cái, “Vận Toàn có thể lựa chọn, ngươi có thể làm những gì mà mình muốn.”
“Ca ca ta nói, Nhiếp Chính Vương nói Trù Nhi tỷ tỷ là một kỳ nữ, ta xem Trù Nhi tỷ tỷ thoạt nhìn văn văn nhược nhược còn không quá tin tưởng, nhưng cùng Trù Nhi tỷ tỷ nói chuyện nhiều ngày qua, ta có chút lý giải được vì sao Nhiếp Chính Vương lại cứ mê mẩn ngươi như vậy.”
Trên người Lương Trù có một cổ quý khí, đó là thứ mà chỉ Đế Cơ mới có được, Lương Trù như nước, rộng lớn mà có thể len lỏi qua từng góc nhỏ, nhìn như nhu nhược kỳ thật lại bất khuất, cùng nàng ở chung liền phát hiện nàng không phải người đi the0 lối mòn, cách sống của nàng cũng không bị lễ giáo câu thúc.
“Vận Toàn muốn gả sao?” Lương Trù hỏi.
“Lúc trước muốn nhưng hiện tại lại cảm thấy không muốn chịu câu thúc.” Vận toàn cười một cái, “Nhưng nương ta sẽ không the0 ý ta, hết thảy chờ ca ca chiến thắng trở về đi.” Một thiếu nữ thanh xuân như hoa nở nếu không gả thì ngay cả nhà mẹ cũng sẽ phê bình, đây là thế đạo.
“Đúng vậy, trước khi bọn họ trở về chúng ta cũng phải bảo hộ kinh thành này thật tốt.” Sau khi Hắc Khải quân xuấtchinh, Lương Xước cùng thân binh tâm phúc đều không ở kinh thành, mọi nơi tɾong kinh thành đều cần phải trông giữ nghiêm ngặt. Lương Xước cùng Lương Trù đều tin trên triều đình nhất định có người ôm tâm tư giống như phiên vương.
“Vận Toàn nhất định không khiến Trù Nhi tỷ tỷ thất vọng.”
“Hy vọng không cần dùng đến chúng ta.” Lương Trù từ từ thở dài một hơi.
Trạng thái của Lương Cương khi tốt khi xấu, Lương Trù liền biến thành chúa tể tối cao ở kinh thành. Khoảng thời gian Lương Xước rời kinh này, triều chính được giao cho thủ hạ hắn coi trọng nhất, văn thần Tần Tư Miễn, Tần Tư Miễn tuân lệnh, hết thảy động thái tɾong kinh một phần truyền tới tɾong quân, một phần khác sẽ truyền cho Lương Trù.
Lương Xước đem hổ phù Vũ Lâm Quân tɾong kinh giao cho Lương Trù, một khi tɾong kinh phát sinh náo động, Vũ Lâm Quân sẽ nghe hiệu lệnh Lương Trù.
Lương Trù không có kinh nghiệm điều binh cho nên Lương Xước đem nương tử của Hắc Khải quân lưu lại phụ tá Lương Trù, lấy Viên Vận Toàn cầm đầu, là một phần chiến lực không thua gì nam tử.

Bình luận

Để lại bình luận