Chương 72

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 72

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

“Tiểu Dật, đây là người bạn em mới quen…” Tiêu Dật Việt vừa trở về nhà thì Diệp Yên Yên đã nhanh chóng kéo anh ra một góc để giải thích mọi chuyện, còn bảo muốn giữ Tạ An Na ở lại ăn bữa cơm.
Tiêu Dật Việt chưa bao giờ phản đối ý kiến của Diệp Yên Yên, tất nhiên cũng không có ý kiến gì về chuyện này.
Đến khi ba người ăn cơm xong, Diệp Yên Yên chủ động nắm tay Tạ An Na, chuẩn bị đưa cô gái về nhà. Tiêu Dật Việt lo lắng cho an toàn của Diệp Yên Yên nên cũng đi theo.
Ba người đi đến cửa nhà Tạ An Na thì mới phát hiện ra mẹ Tạ đã đứng ở bên ngoài chờ từ bao giờ. Nhìn thấy con gái cuối cùng đã về nhà, bà ta vội vàng hỏi: “Sao muộn thế này rồi con mới về nhà? Cũng không chịu nghe điện thoại! Con mặc quần áo của ai đây? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?!” Tạ An Na hoàn toàn không có cơ hội nói chuyện, chỉ đành giơ điện thoại đã bị đập nát ra, ý bảo mình không có cách nào nghe điện thoại.
“Chào bác gái, cháu có một số chuyện muốn nói với bác.” Diệp Yên Yên cảm thấy khó chịu với thái độ của mẹ Tạ, nhịn không được mà lên tiếng, bất bình nói hết những chuyện đã xảy ra hôm nay.
Nhưng phản ứng của mẹ Tạ lại khiến cô cảm thấy thất vọng vô cùng. Bà ta nghe xong cũng chỉ mím môi không nói câu nào, sau đó chẳng nói chẳng rằng lôi con gái vào nhà.
“Sao bà ta có thể như vậy chứ? Dù sao thì đó cũng là con gái của bà ta mà?” Diệp Yên Yên bị thái độ của mẹ Tạ làm cho tức chết, cô nắm lấy góc áo Tiêu Dật Việt, tức giận nói.
Tiêu Dật Việt không nói gì, đôi mắt lạnh lùng vẫn không nhìn ra được cảm xúc. Anh khẽ nhéo má Diệp Yên Yên, sau đó nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô rời đi.
Trên đường trở về, Diệp Yên Yên lại gặp cô gái tóc vàng bắt nạt Tạ An Na vừa rồi, chính là người chị gái cùng cha khác mẹ của Tạ An Na.
“Tôi khuyên cô tốt nhất là đừng xen vào chuyện của người khác, huống hồ cô còn chẳng biết người cô cứu rốt cuộc là hạng người như thế nào đâu, đừng làm ra những chuyện khiến bản thân phải hối hận.” Cô gái tóc vàng khi đi ngang qua người Diệp Yên Yên thì không nhịn được mở miệng châm chọc. Diệp Yên Yên nghe xong thì cảm thấy tức giận vô cùng, cô đang định nói lại thì đã bị Tiêu Dật Việt ngăn cản.
“Anh làm gì thế? Sao lại không cho em nói chuyện?” Diệp Yên Yên bực bội vô cùng, không nhịn được vung tay đấm lên ngực anh, trách anh không cho cô xả giận.
“Ngoan, dù sao đây cũng là chuyện nhà người ta, chúng ta chỉ là người ngoài, không điện tham dự vào.” Tiêu Dật Việt xoa đầu Diệp Yên Yên, anh cũng nghe ra được một vài điều qua lời nói của cô gái kia.
Dù sao thì Diệp Yên Yên trời sinh đã có tính cách đơn thuần, gặp phải những chuyện ỷ đông bắt nạt yếu như vậy cô sẽ không thể nào nhìn được. Hơn nữa, vừa rồi không biết Tạ An Na vô tình hay cố ý dựa sát vào anh, khiến anh cảm thấy không thoải mái. Nhưng dù sao mọi chuyện cũng đã qua rồi, Diệp Yên Yên đưa cô gái kia về nhà là xong chuyện, không cần phải quan tâm đến những chuyện sau đó nữa.

Bình luận

Để lại bình luận