Chương 720

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 720

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Song phương cùng ở tư thế ngồi trên ghế, anh ta cao hơn cô không ít, dưới ánh mắt nhìn chằm chằm của anh ta, Lâm Chi Nam gần như không nói nên lời.
“Tiếp theo… Sau khi xin lỗi xong, là người trong cuộc, em có quyền hướng anh yêu cầu bồi thường thỏa đáng, mà việc này nằm trong phạm vi khả năng của anh.”
“Tôi cảm thấy em nói rất đúng.” Ôn Thời Khải rất tự nhiên chuyển đề tài đi, nói xong chính mình cũng cười.
“Chẳng qua nếu như tôi nhớ không lầm, sau đó chính em tự mình vươn đầu lưỡi, chủ động không ít hơn tôi.”
“Như thế xem ra cũng là cam tâm tình nguyện nhỉ?”
Anh ta nhướng mày nhìn cô, giống như đang trưng cầu ý kiến về cái nhìn của cô.
Tên chó má này, thật đúng là không biết xấu hổ.
Dù sao Lâm Chi Nam cũng là con gái, đấu võ mồm không thắng được anh ta, mặt âm thầm đỏ lên. “Đây là anh đang nói lung tung, nguyên nhân hành đồng đều từ chỗ anh, nào có người ăn nói hùng hồn cây ngay không sợ chết đứng như anh.”
“Ừ, cũng đúng.”
Anh ta khẽ gật đầu, thừa nhận sai lầm quả thực nhanh, sau đó còn nói thêm. “Chẳng qua em nhắc như thế trái lại khiến tôi nghĩ đến, lần trước ở Thượng Hải tôi chịu mấy nhát đấm, còn chưa tìm em đòi công đạo.”
“Sớm biết có loại chuyện như đền bù tổn thất này, tôi cũng không chậm trễ bất động như bây giờ.”
Nói ra bóng dáng Mạch Kỳ chạy đến giống như một tia sáng, từ xa lại gần, Lâm Chi Nam nghe giọng điệu lười biếng đáng tiếc đó của anh ta, giống như chế giễu đối với chuyện cô ăn trộm gà không được mà còn mất một nắm thóc.
Cô đột nhiên cảm thấy mặt nóng lên, đoán được mình không chiếm được chỗ tốt gì từ chỗ tên chó má mày, sớm biết thế đã không cần dùng lý do kia.
Nhìn Mạch Kỳ chỉ tầm mấy chục giây nữa sẽ đến, Lâm Chi Nam cũng không muốn cùng anh ta tranh cãi nữa.
Ai ngờ lúc này Ôn Thời Khải lại nhìn sang bên kia, giống như tính toán tốt thời gian, khóe môi anh ta cong lên, trong giọng điệu mang theo ngang bướng và ngả ngớn. “Một trận đánh chỉ đổi lấy một nụ hôn, thấy thế nào cũng là tôi chịu thiệt.”
Lâm Chi Nam trợn mắt, đang muốn bật lại thì Mạch Kỳ cũng đã cầm thuốc chạy đến trước mặt hai người bọn họ, vì thế toàn bộ tức giận và không cam lòng đều bị anh ta nén về, cổ lại đỏ bừng.
Phía sau, Ôn Thời Khải phá lệ trầm mặc, sau khi bôi thuốc xong lập tức rời đi, chỉ lưu lại Lâm Chi Nam ở sau nhìn bóng lưng xa dần của anh ta, hận không thể biến ánh mắt thành ngọn lửa, đốt ra một cái động.

Bình luận (0)

Để lại bình luận