Chương 726

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 726

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Ôn Thời Khải cúi đầu nhìn cô, cô nho nhỏ một cục, áo tay ngắn mỏng khiến anh ta gần như cảm nhận được nhiệt độ trên người cô, mang theo hương khí không nói rõ được, cũng không tả rõ được, giống như bươm bướm nhào đến chóp mũi.
“Học trưởng Ôn, anh thường xuyên dùng máy móc chuyên nghiệp quan sát chòm sao?” Lâm Chi Nam nghiêng đầu hỏi anh ta.
Ở khoảng cách gần như thế, Ôn Thời Khải lại không quá tự nhiên. “Thỉnh thoảng.”
“Vì sao chứ?”
Cô giống như chấp nhất muốn hỏi cho ra một lý do, có lẽ chỉ là nói chuyện tào lao, nhưng Ôn Thời Khải nhìn đôi mắt sáng long lanh kia, lời đến khóa miệng lại không từ chối nổi cô.
“Thiên văn sẽ mang đến cho người ta loại cảm giác bản thân vô cùng nhỏ bé, thời gian trôi qua cùng với sự thay đổi rung chuyển của xã hội, đối với mấy ngôi sao nhỏ này mà nói chẳng qua chỉ là chớp mắt, mấy trăm năm trôi qua, người trên trái đất thay đổi từng nhóm lại từng nhóm, mà bọn chúng vẫn y nguyên trên bầu trời.”
Anh ta ngồi xuống chỗ băng ghế vừa nãy, giọng nói mang theo hữu lực.
“Tính hiếu kỳ là thiên tính của con người, so với nhân tâm khó giãi bày, vũ trụ hẳn là thứ thăm dò sẽ càng có ý nghĩa hơn, tầm mắt của chúng ta chưa từng rời khỏi hệ mặt trời, cũng đã thăm dò tầng tầng lớp lớp ở bên ngoài.”
“Dù sao ai cũng không cách nào từ chối một ngôi sao nhỏ biết phát sáng kia.”
“Tôi cảm thấy hành chính thăm dò ngôi sao nhỏ lúc bắt đầu tuyệt đối từ một người theo chủ nghĩa viển vông.”
Lâm Chi Nam cũng rất hứng thú, ngồi ở đối diện anh ta. “Chỉ có vào lúc thời viễn cổ thiếu thốn, không cơm ăn áo mặc mới có rảnh ngẩng đầu lên nhìn trời, nhìn qua sẽ suy nghĩ vì sao ngày mưa trời nắng lại khác biệt, những thứ phát sáng kia là đến từ nơi nào, ví dụ như Newton, em cảm thấy ông ấy ở trước thực tế cũng là một người chủ nghĩa viển vông.”
Ôn Thời Khải không rõ nhìn qua cô, nói. “Cho nên chúng ta lại trò chuyện, lại tranh luận đánh cược một lần? Vậy có phải em nên chuẩn bị trước một cái tai nghe?”
“Anh cũng đừng chọc em nữa.”
Nghe ra anh ta đang cười nhạo chuyện lúc trước cô giúp Khương Nhiêu, Lâm Chi Nam có nỗi khổ không nói được. “Chuyện đó đã qua bao lâu rồi, rất thú vị sao? Còn lôi chuyện cũ ra làm gì?”
Cô quăng một ánh mắt ai oán tới, khóe môi Ôn Thời Khải vui vẻ, cũng không còn dáng vẻ hùng hổ dọa người nữa.
Đưa ly rượu đến bên miệng, bình thường Ôn Thời Khải không thích uống rượu Cocktail, bây giờ lại cảm thấy không tệ lắm.
“Em muốn hỏi anh, có phải anh đã sớm đoán r được, vậy sao còn cùng bọn em diễn kịch lâu như thế làm gì?”

Bình luận (0)

Để lại bình luận