Chương 73

Một lần nữa trở lại Nghi Thành, vừa quen thuộc lại vừa xa lạ, Thời Anh có cảm giác như được đoàn tụ sau một thời gian dài xa cách, Diệp Thư Quỳnh dẫn cô đến địa chỉ hiện tại của Diệp gia, sau khi ngôi nhà trên phố Hoa Thụ bị dỡ bỏ, bọn họ liền chuyển đến khu tái định cư của chính phủ.
Ngôi nhà được xây cách đây vài năm, cũng là loại tiểu khu cao sáu tầng, Diệp gia vừa lúc ở trên tầng sáu, Thời Anh chưa bao giờ leo lên cầu thang cao như vậy, lúc bước đến cửa, cô đã thở hồng hộc, đôi chân run rẩy không thôi, thậm chí còn cảm thấy một hồi chóng mặt.
“Anh Anh… sắc mặt của con nhìn không được tốt, có phải đang khó chịu hay không?” Trước khi vào cửa, Diệp Thư Quỳnh nhận thấy Thời Anh có gì đó kỳ lạ, vội vàng đỡ lấy cô, lo lắng hỏi.
Thời Anh bình tĩnh lại một lúc, sau đó mới hướng Diệp Thư Quỳnh lắc đầu biểu thị chính mình không sao, cô biết mình nhất định là bởi vì mới sảy thai cho nên thân thể mới yếu đuối như vậy.
​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​Đêm nay cô đã làm quá nhiều việc, lại còn từ Cẩm Nguyên đi ra ngoài, hứng chịu gió lạnh thổi nửa ngày, thân thể có thể chịu nổi mới là lạ.
Thời Anh không muốn biểu hiện quá mức yếu đuối khiến cô hoài nghi, dù sao thì Diệp Thư Quỳnh cũng không biết chuyện cô có thai.
“Có lẽ do con sắp được nhìn thấy ông bà ngoại… có hơi khẩn trương.” Bất đắc dĩ, Thời Anh đành phải tùy tiện bịa ra một cái lý do khập khiễng.
Bất quá cô cũng không nói dối, cô quả thực có chút khẩn trương, cô không chắc bản thân có thể thích nghi được với môi trường hoàn toàn xa lạ này, cô thậm chí còn không quen thuộc với Diệp Thư Quỳnh ở một mức độ nhất định, vừa nghĩ tới về sau thay đổi phương thức sinh hoạt, nghĩ tới việc tiếp xúc với những người xung quanh cùng họ hàng, cô liền theo bản năng cảm thấy có chút bất an.
Diệp Thư Quỳnh bất đắc dĩ cười, an ủi: “Yên tâm, ông bà ngoại con rất dễ sống chung, bọn họ biết hôm nay con trở về để nhận người thân, liền đã bắt đầu chuẩn bị bữa tối giao thừa từ sáng sớm, đang đợi con trở về đoàn tụ…”
“Bố, mẹ, nhìn xem, Anh Anh đã trở về.” Nói xong, Diệp Thư Quỳnh dẫn Thời Anh qua cửa.
Trong phòng khách, một đôi vợ chồng già hơn năm mươi nhìn về phía cửa sau khi nghe thấy âm thanh, bọn họ thật lâu mới phản ứng lại, bước về phía cô với vẻ hoài nghi.
“Cái này… Đây chính là Anh Anh?” Là Cha Diệp lên tiếng, ông không kịp chờ đợi cầm chiếc kính treo ở trước ngực đeo lên, muốn nhìn rõ người trước mặt này.
“Anh Anh, đây là ông ngoại bà ngoại.”
Thời Anh có chút sững sờ, sau khi bị Diệp Thư Quỳnh nhắc nhở, mới nhớ tới gọi người: “Ông ngoại, bà ngoại, hai người khỏe.”
Mẹ Diệp kích động nắm lấy chặt lấy tay Thời Anh, hốc mắt ươn ướt. “Đứa trẻ ngoan… Trở về là tốt rồi, trở về là tốt rồi.”
Trong mắt bà rưng rưng nước mắt, đem Thời Anh ôm vào trong lòng, không khỏi cảm khái: “Không ngờ rằng tôi và ông sinh thời lại còn có thể nhìn thấy cháu gái lớn, còn có thể đoàn tụ như một gia đình…”
Cha Diệp cũng vội vàng mang chiếc phong bì màu đỏ mà ông đã chuẩn bị từ lâu đến tặng cho Thời Anh, đó không chỉ là tiền lì xì cho cô mà còn là món quà chào đón cô về nhận mặt người thân.
“Nhanh đừng đứng đây nữa, hôm nay là ngày lớn hỉ, nhanh chóng đi vào ngồi.” Cha Diệp kêu gọi bọn họ, dẫn bọn họ đến bàn ăn trong phòng khách. “Thức ăn đã được chuẩn bị từ lâu, chỉ chờ hai đứa.”
Bọn họ đã đợi bữa cơm đoàn viên này hơn mười năm rồi, mặc dù Thời Anh đã ăn ở Cẩm Nguyên nhưng cô vẫn không chịu nổi sự nhiệt tình, trong bát tất cả đều là thức ăn mọi người gắp đầy.
……
Buổi tối nằm trong phòng mới, giường mới, Thời Anh thậm chí còn có một loại cảm giác không chân thực. Chỉ qua một đêm, cô không chỉ có mẹ mà còn có ông bà ngoại…
Nghĩ đến hai vị trưởng lão trân quý thương yêu cô đến mức nào, khoang mũi của cô không khỏi có chút chua chua.
Bao lâu nay, cô vẫn luôn cảm thấy sáu người họ hàng của mình không hề thân thiết, khi còn ở Thẩm gia, không có trưởng lão nào ngoại trừ Thẩm Nguyệt Lâm quan tâm đến cô, Thẩm Thừa An có địa vị cao, nghiêm túc cổ hủ, từ trước đến nay không bao giờ cùng cô gần gũi, về phần Chu Tống Ngọc con mắt càng là chưa từng nhìn qua cô.
Loại cảm giác ấm áp được bao bọc bởi tình cảm gia đình sâu sắc này là cảm giác mà cô chưa từng trải qua.
Cô suy nghĩ miên man, lật qua lật lại, không cách nào ngủ được, không thể làm gì khác là nhấc điện thoại lên, phát hiện trong đó có một số lạ gửi tới tin nhắn
Click mở ra, nội dung là: “Happy New Year!”
Con số này nhìn rất quen mắt, hình như cô đã thấy nó ở đâu rồi.

Bình luận

Để lại bình luận