Chương 73

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 73

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

“Diệp Nam Phong, anh có bản lĩnh thì thả em ra, chúng ta nói cho ba mẹ để họ nhìn xem anh có bình thường hay không, anh có dám không?” Cô không để ý đến đau đớn trên tay chân mà đập phá vùng vẫy trên giường, hướng bên ngoài hét lên: “Ba! Mẹ! Anh hai điên rồi!”

Cô la hét nửa ngày mà bên ngoài vẫn không có chút động tĩnh gì.

“Đừng la hét nữa.” Diệp Nam Phong thong thả ở một bên sắp xếp lại những món đồ mà cô không biết đó là thứ gì: “Họ không có ở nhà, đi làm rồi.”

Diệp Chi trừng mắt nhìn anh, khi cô quyết định rời khỏi căn nhà đó đã chuẩn bị có một ngày hai người sẽ xé rách mặt nhau, nhưng khi biết mình bị trói lại, cô không khỏi hoảng sợ.

Diệp Nam Phong có lẽ thấy cô quá ngoan ngoãn nghe lời nên mới không kiêng nể gì. Cô cần phải thể hiện sự phản kháng của mình.

Tay chân Diệp Chi bởi vì giãy giụa mà xuất hiện dấu vết bị siết trên da, chỗ vừa bị Diệp Nam Phong nhỏ nước lên không hiểu sao trở nên ngứa ngáy, dần dần không thể kiểm soát được, từ núm vú bắt đầu lan ra xung quanh, làm toàn bộ bầu ngực của cô đều chuyển sang màu đỏ.

“Ngứa quá….” Diệp Chi ở trên giường khó chịu cựa quậy: “Anh đã nhỏ gì lên người em?”

“Là một loại thuốc bình thường mà thôi, đây chỉ là cấp độ thấp nhất, nếu em cảm thấy vẫn chưa đủ kích thích thì anh còn rất nhiều loại khác. Chúng không chỉ làm đôi mắt em không thể nhìn thấy mà còn có khả năng khiến em đau đớn, làm em chóng mặt và tinh thần của em trở nên thất thường…. Em gái thích loại nào?”

Đang nói chuyện, ngực của cô càng ngứa hơn, Diệp Chi liều mạng vặn vẹo cơ thể, quay người qua một bên gãi ngứa, nhưng làm cách nào cũng không gãi được, cơn ngứa tập trung lên núm vú, làm núm vú cương cứng đến gần như rỉ máu.

Không thể gãi ngứa phía trên khiến những chỗ khác trong cơ thể cô dần dần sinh ra ảo giác ngứa ngáy, Diệp Chi chỉ có thể dụi lưng vào mặt giường để giảm bớt sự khó chịu này.

Thân thể cô chưa bao giờ cảm thấy khó chịu như bây giờ, cô cũng không biết rằng cơn ngứa còn có thể làm các giác quan khác gần như tê liệt.

Diệp Chi đỏ mắt: “Khó chịu quá, anh hai…. anh đúng là đồ khốn nạn….”

Cô vẫn không quên mắng chửi.

Diệp Nam Phong vươn tay ra nắm lấy núm vú cô, nhẹ nhàng xoa niết.

“Ah….”

Diệp Chi ưỡn ngực lên, chủ động cọ vào ngón tay anh, nhưng Diệp Nam Phong chỉ chạm vào một chút liền rời đi, để lại cô gái nhỏ khó chịu đến mức rơi nước mắt, thân thể trên giường không ngừng ưỡn lên.

“Anh hai….”

Dù ý thức mơ hồ nhưng cô vẫn theo bản năng mà gọi anh ấy.

Diệp Nam Phong vuốt ve xương quai xanh Diệp Chi, móng tay gãi nhẹ lên đó khiến cô có cảm giác chỉ cần chạm vào núm vú là có thể đỡ ngứa. Cô nâng người lên tìm kiếm móng tay anh nhưng vẫn không chạm được chỗ ngứa.

Đây cũng là một hình thức tra tấn ở thời cổ đại, Diệp Chi cuối cùng cũng hiểu tại sao ở thời cổ đại người ta lại dễ dàng nhận tội như vậy.

Bởi vì không có mấy người có thể chịu đựng được.

Anh ghé sát vào tai Diệp Chi, giọng nói mang theo hơi thở: “Chi Chi, có muốn anh hai giúp em thư giãn không?”

Diệp Nam Phong hoàn toàn không quan tâm đến việc cô bỏ trốn, mắng mỏ hay giận giữ, sau nhiều ngày gặp lại, giọng nói của anh vẫn không có gì thay đổi, luôn giữ giọng điệu ôn hòa nói chuyện với cô.

Diệp Chi bị anh tra tấn tàn nhẫn, chỉ có thể hạ giọng cầu xin: “Có…. xin anh đấy…. đừng làm nữa…. ngứa quá…. anh ơi….”

Diệp Nam Phong cầm lấy một cái cây dài giống như một cây thước, vỗ nhẹ vào lòng bàn tay, sau đó đặt vật đó lên ngực cô, chậm rãi cọ xát qua lại: “Đây là thước kẻ, từ nay về sau em có thể nhìn thấy nó thường xuyên. Khi còn nhỏ Chi Chi không ngoan, cô giáo sẽ đánh em bằng cái này, em có nhớ không?”

Diệp Chi bị cơn ngứa ngáy hành hạ không chịu nổi nữa, làm gì còn tâm trạng nghe anh giới thiệu. Cô ưỡn ngực, theo bản năng dụi núm vú vào thước kẻ, loại gãi ngứa này chỉ như muối bỏ biển, nhưng vẫn khiến cô muốn ngừng mà không ngừng được. Cơn ngứa không giảm bao nhiêu, ngược lại còn làm cô càng ngày càng khó chịu.

Bình luận (0)

Để lại bình luận