Chương 73

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 73

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

“Thật ngoan, Ninh nhi của mẫu hoàng thật tốt,”

Nữ Hoàng cười mỉm, đôi mắt híp lại như con cáo nhìn mồi.

Nàng giống như con thỏ bị kẹp cổ, không thể cử động dưới ánh mắt háu đói của kẻ đi săn.

Bây giờ Ninh An mới hoàn toàn hiểu ý của Nữ Hoàng, tại sao lại bảo nàng phải đợi đến tối mới được rút nó ra.

Nữ Hoàng muốn đêm đến lại tiếp tục bơm đầy tinh dịch vào nàng, sau đó lại nhét món đồ ngọc này trở lại.

Cho đến khi nàng có thai — Trong Thái Y Viện, vị thái y già lại một lần nữa được triệu hồi đến cung điện để khám bệnh, lần đầu tiên trong sự nghiệp của bà gặp phải trường hợp này, bà không biết người được khám là ai.

Ngôi Cửu ngũ chí tôn dường như rất quan tâm đến nàng, rất không kiên nhẫn mà chờ đợi nàng sinh con cho hoàng thất.

Chẳng lẽ Đông Cung có biến?

Bà không dám đoán mò lung tung, bây giờ bà chỉ có thể làm theo mệnh lệnh, hoàn thành phận sự của mình.

Khi lần nữa đặt tay lên cổ tay của người đeo mặt nạ này, thái y nhẹ nhàng mím môi, sau khi đặt vài câu hỏi, bà quỳ xuống, chúc mừng Nữ Hoàng.

Rốt cuộc người này là ai?

Thái y già mang theo hòm thuốc rời khỏi cung, suy nghĩ mãi trên đường, cuối cùng vẫn không nhớ ra Nữ Hoàng đã bao lâu chưa có vẻ mặt vui mừng như vậy.

Tiểu Đế Cơ của hoàng tộc, con gái nhỏ của Nữ Hoàng, đã ốm liệt giường ba tháng nay.

Tin đồn này lan truyền khắp kinh thành, mọi người đều có ấn tượng sâu sắc về nữ tử yếu đuối thường xuất hiện bên cạnh Nữ Hoàng, tiểu Đế Cơ còn chưa hoàn toàn trưởng thành, nhưng đã toát lên vẻ đẹp tuyệt trần giống hệt mẫu hậu của nàng, sau khi mất mẹ, nữ nhi được yêu thương này đã đủ làm người ta thương tiếc, bây giờ lại càng khiến người ta xúc động.

Ninh An đã ở trong cung của mình gần ba tháng, mặc dù bản thân nàng không thích ra ngoài, nhưng thời gian này quả thực hơi dài.

Nhưng nàng cũng không có cách nào, thỉnh thoảng có người đến thăm

“bệnh tình”

của nàng, nàng phải nằm ngoan trên giường.

Tuy nhiên, cũng có chút điều tốt, Nữ Hoàng đã ba tháng không đụng vào nàng, mặc dù đôi khi vẫn ôm lấy thân thể nàng liếm ngửi, nhưng sau đó lại không làm gì cả.

Bây giờ đã ba tháng trôi qua, Ninh An vuốt ve bụng nhỏ của mình, bên trong mang thai đứa con của nàng và mẹ ruột, Ninh An cười khổ hai tiếng, nàng nên gọi đứa nhỏ là gì đây?

Muội muội?

Hay là con? Ở trong phòng lâu như vậy, dường như thời gian cũng trôi chậm lại, Ninh An lật cuốn sách trong tay cuối cùng cũng chờ đến chiều tối, mặt trời lặn, ngay cả cuốn sách trong tay nàng cũng nhuộm màu đỏ, đúng lúc này Nữ Hoàng đến.

Là một Càn Nguyên, Nữ Hoàng tự nhiên có những nhu cầu của mình, dù là hương vị của Khôn Trạch hay sự giao hoan sâu sắc hơn, trong ba tháng này Nữ Hoàng chỉ có thể thông qua việc ôm lấy con gái nhỏ của mình để ngửi một vài hơi để giảm bớt sự bồn chồn, nhưng rõ ràng đó là không đủ.

Bình luận (0)

Để lại bình luận