Chương 73

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 73

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Lâm Nhiên nhìn qua, phát hiện trên ghế phía trước là một nữ tử đang ngồi, người mặc váy dài màu đen, hai chân thon dài giao nhau, tay cầm một ly rượu vang đỏ, không chút để ý mà dựa vào phía sau. Đôi mắt cô có chút hoảng, nhìn trong chốc lát mới thấy rõ mặt của cô gái kia.

Môi hồng gợi cảm, đôi mắt phượng mị hoặc, trong ánh mắt tràn ngập một tia tà mị, cho người ta một loại cảm giác thập phần yêu dã.

Nhận thấy được ánh mắt của Lâm Nhiên, cô gái kia cũng nhìn về phía cô, hơi hơi nheo lại đôi mắt.

Lâm Nhiên lập tức đem đầu cúi thấp xuống, tim đập nhanh hơn, cùng cô ấy đối diện trong nháy mắt kia, cô cảm giác chính mình sắp không thể hô hấp, có loại cảm giác bị theo dõi lạnh lẽo.

“Tôi nghe nói trong bang chúng ta có nằm vùng a~, là thật vậy chăng?”

ngữ khí của cô gái kia vẫn như cũ, chính là không chút để ý, dường như đây là một sự kiện rất bình thường.

Nháy mắt, Lâm Nhiên cảm giác rõ ràng được vài người kế bên mình rất khẽ mà run lên một chút, sắc mặt cũng trở nên có chút tái nhợt.

Không ai nói chuyện, tâm trạng trầm tĩnh lại khôi phục, không khí cũng trở nên cực kỳ áp lực.

“Như vậy, cho các ngươi một cơ hội, chính mình đứng ra, hơn nữa hãy tự nói ra mục đích của các ngươi, tôi sẽ suy xét có muốn hay không thả các ngươi ra?!”

Cô gái nghĩ nghĩ, tiếp tục nói.

Không gian tĩnh mịch dị thường, tiếng hít thở gấp gáp hết đợt này đến đợt khác, lạnh người phát sợ.

“Tôi, tôi là nằm vùng, phát ca phái tới, mục đích là……”

ngay sau đó, một chàng trai đi ra, trên mặt đầy kín mồ hôi lạnh, thanh âm run rẩy nói.

“Tốt, tiếp theo nào!”

Trên mặt cô gái kia lộ ra một nụ cười, nói.

“Tôi……”

Thật mau người thứ hai cũng đứng dậy, kế tiếp những người bên cạnh cô đã toàn bộ nhận tội, chỉ còn lại có một mình Lâm Nhiên.

“Tiếp theo!”

Cô gái kia vẫn lạnh lùng nói, ánh mắt chậm rãi chuyển qua dừng trên người Lâm Nhiên.

“T tôi…… Tôi cái gì cũng không biết!”

Lâm Nhiên muốn khóc ra tới nơi, như này cũng là quá dọa người đi, cô thật sự là cái gì cũng không biết, cô còn có thể nói cái gì!

“Ha hả, có ý tứ,”

cô gái đứng lên, đi tới trước mặt Lâm Nhiên, “Lâm Nhiên đúng không, tôi lại cho cô một cơ hội, nói ra mục đích của cô.”

Mộ Yên Hàn lúc này mới thấy rõ mặt của Lâm Nhiên, tuy rằng mặt cô đã bị tóc che khuất một ít, nhưng vẫn có thể nhìn ra Lâm Nhiên kia có một khuôn mặt đẹp, làm người ta thoạt nhìn liền có một loại cảm giác vô cùng thoải mái.

Bình luận (0)

Để lại bình luận