Chương 73

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 73

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

“Tạ Hân Dạng, con đứng lại đó cho cha!” Tạ Hân Dạng vừa về đến nhà, còn chưa kịp đi lên phòng thì đã bị một giọng nói uy nghiêm gọi lại.
Tạ Hân Dạng quay đầu nhìn về phòng khách, lúc này ở đó ngoài cha ruột của cô ta thì còn có mẹ kế và em kế. Chắc chắn hai người này tới mách lẻo với cha cô ta.
“Cha nghe nói con dẫn đầu một nhóm nữ sinh bắt nạt em gái con! Rốt cuộc có chuyện này hay không?” Cha Tạ gầm lên giận dữ, nhưng Tạ Hân Dạng chỉ khẽ quấn lọn tóc vàng của mình, hoàn toàn không có thái độ hối hận.
“Con chỉ là chơi đùa với em ấy một chút thôi, có chuyện gì không ạ? Cha, chẳng phải cha nói con phải đối xử tử tế với em ấy đó sao?” Tạ Hân Dạng trong lòng cười lạnh, nói tiếp: “Tất cả là do em ấy sợ hãi quá nên không tiếp nhận được, con cũng chẳng có cách nào.” Tạ Hân Dạng nói xong thì hoàn toàn không để ý đến người cha đang tức giận đến mức giậm chân của mình, nhanh chóng xoay người đi về phòng.
“Anh đừng tức giận, em nghĩ Tiểu Dạng cũng không phải cố tình làm như thế đâu. Hơn nữa An Na cũng không bị tổn thương gì cả, chúng ta đừng nhắc đến chuyện này nữa…” Mẹ Tạ ở bên cạnh vừa xoa lưng vừa an ủi cha Tạ, nghe thì có vẻ như bà ta đang nói đỡ cho Tạ Hân Dạng, nhưng trên thực tế là đang muốn nhắc nhở cho cha Tạ biết con gái mình rốt cuộc là kẻ ác độc đến mức nào.
Tạ Hân Dạng quay trở lại phòng thì lại phát hiện ra hộp đồ trang sức trên bàn trang điểm của mình có dấu vết bị người khác động vào. Cô ta vội vàng tiến lên kiểm tra, lập tức phát hiện chiếc vòng cổ quý giá nhất của mình đã biến mất.
Tạ Hân Dạng hốt hoảng tìm kiếm khắp căn phòng nhưng vẫn không tìm ra. Sau đó, giống như là nghĩ đến chuyện gì, cô ta vội vàng chạy sang một phòng khác. Ba người ở dưới lầu nghe thấy động tĩnh thì lập tức chạy lên xem thế nào, lại phát hiện ra Tạ Hân Dạng đang lục tung căn phòng của Tạ An Na lên, rồi còn tìm thấy chiếc vòng cổ quan trọng nhất của mình trong đó.
“Mày dám ăn trộm đồ của tao?” Tạ Hân Dạng đỏ mắt nhìn về phía ba người vừa chạy tới, sau đó nhìn thẳng về phía Tạ An Na. Ánh mắt của Tạ Hân Dạng chẳng khác nào muốn dùng ánh mắt để gϊếŧ chết Tạ An Na cả.
“Ngày mai em có hẹn đi chơi với bạn, nhưng không có được món trang sức tử tế nào, thế nên cha mới bảo em đến phòng chị lấy.” Tạ An Na nhìn thấy dáng vẻ cha Tạ sắp nổi trận lôi đình thì không nhịn được khẽ nhếch môi: “Chỉ là một món đồ trang sức thôi mà, chị có nhất thiết phải lục tung cả nhà lên như thế không?” Gương mặt xinh đẹp của Tạ An Na lộ rõ vẻ đắc ý, vô cùng hưng phấn với hành động tự tìm đường chết của Tạ Hân Dạng.
“Bốp!” Quả nhiên, đúng như Tạ An Na dự liệu, cha Tạ nghe xong thì tức giận tiến lên tát Tạ Hân Dạng một cái thật mạnh, gương mặt Tạ Hân Dạng lập tức in rõ năm đầu ngón tay. Tạ An Na nhìn thấy như thế thì sung sướиɠ đến mức suýt nữa cười thành tiếng.
“Con khiến cha quá thất vọng rồi! Tạ Hân Dạng, sao con lại biến thành một người xấu xa như vậy chứ?” Tạ Hân Dạng vươn tay ôm bên má bị cha mình đánh, bên tai truyền đến tiếng mắng chửi của ông ta thì chợt cảm thấy thật nực cười.
“Cha, đây là món quà cuối cùng mà mẹ tặng con vào sinh nhật năm con mười lăm tuổi.” Tạ Hân Dạng ngẩng đầu lên, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía cha Tạ: “Vào ngày hai người đi mua sợi dây chuyền này cho con, mẹ vì để cứu cha mà đã bất hạnh qua đời trong vụ tai nạn đó. Lúc đó trong tay bà ấy vẫn còn cầm chặt sợi dây chuyền này. Bọn họ muốn cái gì con cũng không quan tâm, nhưng suy nhất sợi dây chuyền này thì không được!” Lời nói của Tạ Hân Dạng khiến cha Tạ không thể nào phản bác lại được. Ông ta nhìn ánh mắt oán hận của con gái mình, nhất thời không biết phải làm thế nào.
“Nếu gia đình này đã không phải nhà của con nữa thì con chỉ có thể đi tìm ông ngoại.” Tạ Hân Dạng khi nói câu này thì ánh mắt nhìn cha mình còn mang theo cả sự thất vọng.
Sau khi mẹ qua đời thì ông ngoại từng muốn đưa cô ta về chăm sóc, nhưng Tạ Hân Dạng không đành lòng để cha mình một thân một mình nên đã từ chối, không ngờ bây giờ cha cô ta lại không cần cô ta nữa.
“Con nói linh tinh cái gì đó! Sao lại không phải là nhà của con?” Cha Tạ nghe thấy thế thì lập tức đổ mồ hôi lạnh.
Nếu như không phải nhờ có ông ngoại của Tạ Hân Dạng hỗ trợ thì việc kinh doanh của nhà họ Tạ cũng sẽ không đạt được tới bước này. Nếu như ông ngoại của Tạ Hân Dạng biết cháu gái mình bị đối xử không tốt thì không biết chừng sẽ tức giận thu hồi vốn lại, còn cả cổ phần nữa. Tạ Thị mấy năm gần đây đã xuống dốc lắm rồi, nếu như không có được sự giúp đỡ của ông ngoại Tạ Hân Dạng thì chắc chắn sẽ bị phá sản!
Cha Tạ làm sao có thể để chuyện này xảy ra được, lập tức lên tiếng ngăn cản.

Bình luận

Để lại bình luận