Chương 73

Cơ Quyện Tửu dùng đầu lưỡi chọc vào mắt ngựa nhẹ nhàng mút một cái, Diêu Lan Ca thiếu chút nữa bị mút ra, kêu lên một tiếng xụi lơ ngã xuống giường.

Đầu lưỡi thô ráp của đối phương liếm mút trên côn thịt, khoang miệng nóng ẩm bao bọc côn thịt nuốt vào bên trong, hàm răng thỉnh thoảng lại nhẹ nhàng gõ vào, mang đến kích thích vừa đau vừa sướng.

Diêu Lan Ca lần đầu tiên bị người hầu hạ như vậy, cảm giác sướng làm cho y nhịn không được đưa tay đè lại đầu Cơ Quyện Tửu, ưỡn eo để cho côn thịt cắm vào càng sâu. Cơ Quyện Tửu co rút cổ họng đồng thời dùng sức mút, đối phương dễ dàng ở trong miệng hắn bắn ra.

Lau sạch tinh dịch chảy lên cằm, Cơ Quyện Tửu ôm y lên hôn, đem dương tinh trong miệng không nuốt vào trong miệng đối phương.

Diêu Lan Ca ngoan ngoãn nuốt hơn phân nửa, mới nhớ tới đó là thứ mình vừa bắn ra. Đối phương làm sao có thể để cho y nuốt vào tinh dịch mình vừa bắn ra, trong lòng Diêu Lan Ca tràn đầy ngượng ngùng, nhưng mà lúc này vô luận Cơ Quyện Tửu làm cái gì y đều không thể cự tuyệt.

Y mở mắt nhìn chăm chú vào đối phương, tùy ý những thứ kia chảy vào trong dạ dày, đáp lại sự liếm láp mạnh mẽ của chiếc lưỡi to lớn đó trong mùi tinh dịch trong miệng.

Cơ Quyện Tửu đẩy hai chân y ra, Diêu Lan Ca rất phối hợp nhấc chân quấn lấy thắt lưng đối phương.

Côn thịt chạy vào tiểu huyệt đánh vào sâu trong, Diêu Lan Ca co rút hậu huyệt nghênh đón tiết tấu của đối phương, khi côn thịt đè lên khối điểm mẫn cảm kia nghiền nát nhiều lần, y mặc kệ mình ngẩng cổ lên rên rỉ lung tung. “Nơi đó… Ưm, ha… Thao rồi… Thật sâu… Ah… Ách hừ… A Tửu…”

Động tác Cơ Quyện Tửu dừng một chút, bật qua cằm y, “Sư tôn vừa mới nói cái gì?”

Ý thức tản mạn dần dần thu lại, Diêu Lan Ca hồi tưởng lại vừa rồi mình có kêu loạn một cái từ gì đó, trong ánh mắt đầy hơi nước phản chiếu bóng dáng đối phương, y dùng thanh âm mang theo thở dốc nói, “A Tửu.”

Cơ Quyện Tửu không nói, ôm lấy lưng y đặt hắn lên người, côn thịt bởi vì hai chữ này lại trướng lớn một vòng đem hậu huyệt chống đau đớn, thao tác còn thô bạo hơn trước suýt chút nữa đánh tan ý thức của Diêu Lan Ca, y bỗng nhiên nghe được đối phương ở bên tai hỏi, “Sư tôn có phải biết cái gì không?”

Diêu Cận Ca chịu đựng khoái cảm từ bên dưới truyền đến, tận lực trả lời rõ ràng từng lời của anh:

“Bằng hữu của ngươi đã kể hết cho ta biết.”

Cơ Quyện Tửu đương nhiên biết bằng hữu trong miệng đối phương là Chúc Vãn Tầm, “Hắn nói cho người biết chuyện gì?”

Diêu Lan Ca thẳng thắn nói, “Toàn bộ.”

Chuyện mình vẫn luôn che giấu bị Chúc Vãn Tầm vạch trần, Cơ Quyện Tửu cũng không cảm thấy phẫn nộ, ngược lại cảm thấy thoải mái.

Có lẽ trong tiềm thức hắn cũng muốn nói cho Diêu Lan Ca, nhưng lý trí nhắc nhở hắn sau khi biết đối phương sẽ luyến tiếc nhìn hắn chết, cho nên rất nhiều lần hắn không nhịn được muốn kể ra toàn bộ câu chuyện, nhưng lại dừng lại ở giây phút cuối cùng.

Chúc Vãn Tầm làm như vậy, kỳ thật cũng giúp hắn lựa chọn vấn đề vẫn rối rắm. Nếu đã nói đến phần này, như vậy có một vấn đề Cơ Quyện Tửu không thể không nhắc tới, “Mấy tháng trước nhân tộc mấy đại tông môn liên hợp, chuẩn bị xâm lấn Ma vực vì Linh Hư tông báo thù, nói vậy A Tầm cũng nói cho người biết.”

Bình luận

Để lại bình luận