Chương 732

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 732

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

“Thẻ phòng rơi ở bên trong rồi hả?”
“Ừm, rất xin lỗi, sau khi tôi đóng cửa phòng xong mới phát hiện trong túi quần không mang theo thẻ.”
“Không vấn đề gì, tôi có thẻ tổng, cầm lấy đi mở cảm ứng là được.” Anh chàng lễ tân nhìn cô gái này xinh đẹp, giọng điệu tốt hơn. “Tôi đi cùng cô.”
“Cảm ơn, làm phiền anh.”
Điện thoại di động bị cô lặng yên không một tiếng động đặt ở bên một góc bàn, Lâm Chi Nam đi theo sau lễ tân, đồng thời lặng lẽ nhìn về phía ban công, nơi đó…
Một bàn người trẻ tuổi đang tán gẫu trong đêm, nói chuyện trời đất, bóng lưng Ôn Thời Khải chắn mất ánh sáng, như ẩn như hiện.
Đối với tình huống nơi này, anh ta không hề hay biết chút nào.
Lâm Chi Nam nghiêng đầu qua.
Lầu một gió biển ấm ướt mang theo hơi mặn, phòng mà bọn họ đặt ở tầng hai, đương nhiên phòng thêm cho Lâm Chi Nam và Tần Lộ cũng ở tầng hai.
Dọc theo cầu thang phong cách cổ xử đi lên lầu, Lâm Chi Nam còn té ngã, dẫn đến chàng trai lễ tân kia gãi đầu xin lỗi, nói lúc ông chủ bọn họ thiết kế homestay chỉ lo tính văn nghệ, không nghĩ đến chuyện loại cầu thang này không quá thực dụng, liên tục dặn dò cô cẩn thận.
Lâm Chi Nam cười nói không sao, lúc sắp đến chỗ rẽ tầng hai, cô đột nhiên ngạc nhiên nói.
“Hỏng rồi, tôi để quên điện thoại của mình chỗ quầy lễ tân.”
Lễ tân cũng giật mình, buồn bực sao cô gái này lại vứt đồ lung tung.
Lâm Chi Nam nói xong lập tức muốn trở về, lễ tân gọi cô lại. “Tôi giúp cô đi lấy, tránh cho cô không cẩn thận ngã ở cầu thang.”
Xảy ra chuyện ở homestay, hơn phân nửa tội trạng sẽ đổ lên đầu anh ta, anh ta cũng không muốn dính vào phiền phức, bèn đưa thẻ phòng cho Lâm Chi Nam. “Cô mở cửa phòng mình ra trước, tôi sẽ cầm điện thoại lên cho cô.”
Anh ta vừa rời đi, ý cười trên mặt Lâm Chi Nam phai nhạt đi, quay người đi về phía phòng của mình.
Ôn Thời Khải ở phòng 213, cách phòng 227 của cô mười mấy bước, thẻ phòng kẹp giữa ngón tay cô, lúc cô đi ngang qua phòng 213, cô giả bộ buộc lại dây giày, lúc ngồi xổm xuống đã quẹt thẻ lên chỗ cảm ứng một cái.
Lúc lễ tân quay lại, Lâm Chi Nam đã chuẩn bị mọi thứ sẵn sàng, nhận lại di động, trả lại thẻ phòng, chờ người hoàn toàn rời đi, cô bôi son đỏ thẫm, đổi một chiếc váy ngủ nhẹ nhàng, ngay cả dép cũng không đi, cứ thế rời khỏi phòng.
Sau khi đứng ở hành lang nhìn qua hai bên không có người, cô mới khẽ mở cửa phòng 213.

Bình luận (0)

Để lại bình luận