Chương 74

Ban ngày kiên ℭường chống đỡ, đến đêm tối, phản quân đã muốn bắt đầu tông cửa, tɾong đầu Lương Trù bắt đầu hiện giờ chỉ toàn là hình bóng Lương Xước.
“Xước ca ca, kiếp sau Trù Nhi còn muốn làm thê tử của chàng. . .” Nàng tuyệt vọng nói.
“Vận Toàn, phiền ngươi rồi.” Nàng bình tĩnh nhìn Viên Vận Toàn, Viên Vận Toàn ngậm nước mắt, cầm chủy thủ nhắm ngay cổ họng Lương Trù, ngay lúc nàng chuẩn bị nhẫn tâm chém xuống. Tiếng hô rốt cuộc vang lên
“Tới Cuối cùng cũng tới ” Lệ nóng Lương Trù chảy xuống, tiếp the0 liền mất đi ý thức.
“Trù Nhi tỷ tỷ ” Bên tai chỉ còn lại tiếng hét kinh h0àng của Vận Toàn.
Vệ Đầu đã thành công giúp nàng đem thư truyền ra, lá thư kia là đưa cho lớn thần đứng hàng tam công còn lại duy nhất không tham gia tạo phản, Đại Tư Đồ.
Tin khẩn cầu Đại Tư Đồ xuấtbinh bình định, bên tɾong không có những lời văn hoa lệ, chỉ biểu lộ nếu h0àng cung luân hãm, Nhiếp Chính Vương phi sẽ đem h0àng đế cùng hi sinh cho Đại Lương.
“Tiểu hồ ly ” Đây là suy nghĩ duy nhất khi Đại Tư Đồ nhận được thư.
Hai đồng liêu làm phản, ông ta vốn định sống chết mặc bây, nghĩ nếu đồng liêu thật sự bắt lấy Lương Trù làm con tin ra uy hiếp thì thật đúng là có thể làm khó Lương Xước.
Nhưng lỡ vạn nhất Lương Trù chết đi, vậy Hắc Khải quân ¢hắc sẽ muốn huyết tẩy kinh thành, ông ta thật sự không cảm thấy đến lúc đó bản thân còn có biện pháp đứng ngoài vòng nhìn xem cục diện. Ở một khắc cuối cùng, ông lựa chọn từ bỏ thế lực cũ, chính thức đầu nhập vào phe Nhiếp Chính Vương.
Hy vọng lần này cứu tiểu hồ ly Lương Trù kia có thể khiến ông lưu lại ấn tượng tốt tɾong lòng Nhiếp Chính Vương.
Khi phủ quân của Đại Tư Mã và Đại Tư Không cùng Vũ Lâm Quân đối chọi đã thiệt hại hơn phân nửa, đột nhiên lại chạy ra đám phủ quân của Đại Tư Đồ, quả thực là trở tay không kịp, lập tức binh bại như núi đổ.
Tam công tɾong triều đình hợp tác đã nhiều năm, không ngờ tại giờ phút này lại binh nhung tương hướng, khi Đại Tư Không cùng Đại Tư Mã bị bắt còn có chút không thể tin được nhìn đồng liêu của mình.
“Tử Xán, vì sao ngươi lại phản bội chúng ta?” Đại Tư Mã chỉ vào mũi Đại Tư Đồ, không thể tin được ngay tại thời khắc mấu chốt đồng liêu lại thọc ông ta một đao.
“Không có gì, chỉ là chuyện giương mày trợn mắt mà thôi.” Đại Tư Đồ dùng câu nói này để hình dung hành vi của ông. Người có thể đứng ở hàng tam công đều là nhân vật oai phong một coi, sau khi phán đoán tình thế hiện tại, Đại Tư Đồ đã đưa ra lựa chọn sáng suốt.
Trận chiến lần này tựa như một canh bạc mà ông ta đã đoán đúng, một canh giờ sau khi ông ta bình địn kinh thành, Viên Sùng Lĩnh dẫn Hắc Khải quân nhập kinh. Trong kinh thành bắt đầu một hồi huyết tinh huyết tẩy, không biết có bao nhiêu phản thần tɾong lúc ngủ mơ cả nhà bị sao, đầu rơi xuống đất, nếu Đại Tư Đồ không quy phục̶, sợ là hắn cũng lọt vào trận huyết tẩy này.
Dựa trên lý thuyết mà nói thì còn năm sáu ngày nữa Lương Xước mới có thể vào kinh, nhưng sau khi nhận được thư khẩn vạn dặm của Lương Trù, hắn cùng năm ngàn thân binh ngày đêm kiêm hành, sau khi Viên Sùng Lĩnh trở lại kinh thành được hai canh giờ thì hắn cũng mắt đầy tơ máu tựa như la sát tái thế, cả người tràn ngập sát ý nhập kinh. Thẳng đến khi xác nhận Thái Hòa Cung chưa phá hắn mới buông bỏ hết thảy chạy về Thái Hòa Cung.
Lương Xước vô cùng hận bản thân mình vì sao năng lực không đủ lại để cho loại chuyện này phát sinh? Lúc trước hắn không nên thủ hạ lưu tình, nên sớm một chút đem những người có dị tâm bình định
Trên đường nhập kinh, dọc the0 đường đi hắn kinh hãi không thôi, chỉ sợ Lương Trù có bất kỳ sơ xuấtgì. Vốn tưởng rằng lớn thắng của hắn sẽ có thể nhiếp trụ những kẻ có dị tâm tɾong kinh, ai ngờ thế hắn như trẻ tre ngược lại lại khiến bọn chúng chó cùng giứt giậu, muốn tiên hạ thủ vi ℭường đem Lương Trù bắt lại làm con tin.
Cũng may Lương Trù phúc lớn mạng lớn, hơn nữa so với tưởng tượng của hắn còn kiên ℭường hơn. Hắn nghe Viên Vận Toàn thuật lại mới biết Trù nhi thoạt nhìn nhu nhược của mình lại có thể ở trên tường thành cùng lão thần giằng co, còn có thể cầm cung ủng hộ sĩ khí, có thể vì hắn mà hy sinh.
Trước khi hai công khởi binh tạo phản, Lương Trù đã viết hai phong thư, một phong là khuyên Đại Tư Đồ xuấtbinh cứu viện, một phong khác là thư tuyệt mệnh cho Lương Xước, Lương Trù tình nguyện chết cũng không muốn trở thành uy hiếp của Lương Xước, cho nên nàng muốn Vận Toàn bảo đảm nàng không rơi vào tay kẻ địch, nếu ngày ấy Thái Hòa Cung bị phá, Lương Trù quyết tâm chết.
Nếu Đại Tư Đồ không xuấtbinh? Nếu hết thảy đều chậm trễ? Vậy hắn thắng lời trở về còn có ý nghĩa gì? Xưng đế còn ý nghĩa gì? Trong thiên hạ chỉ còn lại một mình hắn lẻ loi, nếu vậy hắn cũng không cần sống một mình
“Trù Nhi ngốc, về sau Xước ca ca có chết cũng không rời xa nàng.” Hắn nắm tay nhỏ nàng đặt bên má, hơi nước bắt đầu tẩm ướt tay nhỏ trắng nõn.
Lương Trù nằm ở trên giường, mặt không huyết sắc, bụng lớn làm nàng càng thêm phần nhỏ bé. Tuy Tiết Hạ đã bảo đảm hơn trăm lần rằng Lương Trù chỉ vì quá mệt mỏi nên hôn mê nhưng hắn vẫn không yên tâm, lại nhịn không được bắt lấy Tiết Hạ không ngừng hỏi han.
Tiết Hạ bị làm ầm ĩ nói muốn chạy trốn khỏi kinh thành, lần này vì Lương Trù, cứ ba ngày hắn lại bị Nhiếp Chính Vương quấy rầy vài lần, thật sự là không chịu nổi quấy nhiễu
Thánh thủ đệ nhất giang hồ biến thành thánh thủ phụ khoa Lời này truyền ra hắn còn có thể sống sao? Danh tiếng như thế mà xứng với một thiếu niên anh tuấn tiêu sái như hắn sao? Sư huynh đệ của hắn ¢hắc chắn sẽ chê cười chết hắn

Bình luận

Để lại bình luận