Chương 74

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 74

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

“Mẹ bảo sao cha không nhân cơ hội này đuổi Tạ Hân Dạng ra khỏi nhà cơ chứ?” Tạ An Na lôi kéo mẹ mình vào trong phòng, thì thầm với nhau. Rõ ràng là Tạ Hân Dạng đã chuẩn bị rời đi rồi, thế mà lại bị cha Tạ ngăn cản.
“Dù sao cũng là cha ruột, ông ấy làm sao có thể để con gái mình rời đi chứ?” Mặc dù cũng rất tiếc chuyện cha Tạ không để cho Tạ Hân Dạng rời đi, nhưng mẹ Tạ cũng tỏ vẻ có thể hiểu được.
Cơ hội lần này đúng là hiếm có, chẳng mấy khi Tạ Hân Dạng chủ động muốn rời đi.
“Không nói chuyện này nữa, hôm nay trong số hai người đưa con về có một người là học sinh giỏi toàn diện mấy năm liền, năm ngoái còn thi vào lớn học với thành tích vô cùng xuất sắc. Mẹ nghe nói cậu ta còn chưa học xong mà đã có không ít doanh nghiệp trong nước và nước ngoài muốn mời cậu ta đến công ty mình rồi, sao con lại quen biết cậu ta?” Mẹ Tạ từ đầu đã cảm thấy thanh niên đưa Tạ An Na về hôm nay rất quen mắt, thế là lên mạng tra một chút, quả nhiên có thể tìm ra được thân phận của anh.
Mẹ Tạ vô cùng hưng phấn: “Con gái à, đây là cơ hội ngàn năm có một đấy, con nhất định phải hạ gục được cậu ta!” Mẹ Tạ vô cùng khao khát Tiêu Dật Việt tiền đồ vô lượng, thậm chí còn muốn thay con gái mình ra trận.
Chỉ tiếc là bà ta cũng đã có tuổi rồi, không còn được trẻ đẹp như trước nữa. Thế nên bây giờ bà ta chỉ muốn con gái mình có được một người chồng giỏi giang, như thế thì sau này bà ta cũng được hưởng phúc.
“Ha ha, nhưng mà anh ta xấu lắm.” Lúc đó Tạ An Na nhìn thấy Tiêu Dật Việt đeo chiếc kính đen dày cộp, tóc tai bù xù, nhìn ngơ ngơ ngác ngác thì muốn trêu đùa anh một chút, cô ta cố tình dán sát lên người anh, nhưng Tiêu Dật Việt lại lạnh lùng tránh đi. Điều này khiến cho Tạ An Na cảm thấy không thú vị chút nào.
“Đẹp trai có thể ăn sao?” Mẹ Tạ vỗ nhẹ lên đầu Tạ An Na một cái: “Mẹ đã dạy con bao nhiêu lần rồi, người đẹp trai thì không nhất định sẽ có tiền, trai đẹp thì không thiếu, nhưng chắc gì đã đủ năng lực cho con một cuộc sống giàu sang phú quý…” Mẹ Tạ còn chưa nói hết thì đã nhận được điện thoại báo công ty có chuyện cần xử lý, thế là bà ta chỉ có thể rời đi.
“Con gái ngoan của cha…” Mẹ Tạ vừa rời khỏi nhà không lâu thì cha Tạ đã lén lút đi vào phòng Tạ An Na, gương mặt mập mạp bóng dầu nở nụ cười nịnh nọt.
“Cha, đừng làm như thế… Nhỡ bị chị phát hiện thì làm sao bây giờ…” Tạ An Na cảm thấy vô cùng buồn nôn, nhưng vẫn cố nín nhịn mà nói.
“Chị con ở trong phòng riêng, không ra ngoài đâu… Bảo bối… Mau tới đây cho cha hôn một cái.” Cha Tạ không còn chút phong thái uy nghiêm nào nữa, bàn tay mập mạp của ông ta sờ soạng khắp người Tạ An Na. Nghe giọng điệu của ông ta thì Tạ An Na cũng biết hôm nay mình không thoát được.
Ai bảo lúc trước cô ta thiếu tiền, mà mẹ Tạ lại không chịu tăng sinh hoạt phí cho cô ta, thế nên cô ta chỉ có thể quyến rũ cha dượng của mình. Mặc dù cha Tạ vừa mập vừa xấu nhưng ông ta có tiền, thế nên đối với người có thói quen tiêu tiền phung phí như Tạ An Na mà nói thì ông ta là sự lựa chọn tốt nhất.
Lời của mẹ Tạ nói đúng là có đạo lý, đàn ông đẹp trai chưa chắc đã có tiền, không có tiền thì có tác dụng gì chứ? Chẳng thà tìm một người có tiền, để bản thân có thể tùy tiện tiêu xài thỏa thích.
“Cha, dạo này con thích một cái túi… Nhưng không đủ tiền mua…” Tạ An Na chủ động vươn tay ôm lấy cổ cha Tạ, nhào vào lòng ông ta thủ thỉ…

Bình luận

Để lại bình luận