Chương 74

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 74

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Cuộc hỏi cung bị gián đoạn khi máy tính của bố Thịnh đột nhiên dở chứng. Ông bực bội khởi động lại mấy lần vẫn không lên.

“Chắc lại hỏng rồi.” Ông thở dài.

Lạc Hàn Đông đứng dậy. “Để cháu xem giúp bác.”

Anh ta xắn tay áo sơ mi lên, để lộ cánh tay săn chắc và… vết sẹo mờ mờ nơi lòng bàn tay. Thịnh Hạ rùng mình khi nhớ lại nguồn gốc của vết sẹo đó.

Anh ta ngồi vào bàn, ngón tay lướt trên bàn phím. Chỉ mười lăm phút. Anh ta không chỉ sửa xong lỗi, mà còn cài lại hệ điều hành, dọn dẹp virus, và cài đặt một phần mềm bảo mật mà bố Thịnh chưa từng nghe tên.

“Xong rồi bác. Máy sẽ chạy nhanh hơn.”

Bố Thịnh nhìn màn hình, rồi nhìn Lạc Hàn Đông. Sự nghiêm nghị trên mặt ông đã giãn ra. Đàn ông, họ có cách chinh phục lẫn nhau bằng năng lực, không phải bằng lời nói.

“Giỏi.” Ông gật gù. “Lát ở lại ăn cơm.”

Đó là một lời chấp thuận.

Tối đó, mẹ Thịnh kéo Thịnh Hạ vào phòng ngủ.

“Thằng bé đó… tốt thật.” Mẹ cô thì thầm. “Đẹp trai, tài giỏi, nhìn là biết có tiền đồ. Mà quan trọng nhất… con nhìn cách nó nhìn con xem.”

“Nhìn con… thế nào ạ?”

“Cưng như cưng trứng mỏng. Mẹ gắp đồ ăn cho nó, nó ăn. Nhưng mắt nó thì cứ dán vào con, xem con có ăn không, con thích món gì. Cái đó không giả được đâu. Con bé ngốc này, tìm được người tốt như vậy sao không nói sớm?”

Thịnh Hạ đỏ mặt, không biết nói gì. Cô làm sao có thể kể cho mẹ nghe, người đàn ông “tốt” đó, đã từng đáng sợ như thế nào.

Mẹ cô vỗ về. “Ba mẹ sẽ tìm hiểu kỹ. Nhưng mẹ tin vào mắt nhìn của con gái mẹ.”

Đêm đó, Thịnh Hạ ngủ ở phòng mình, LART Hàn Đông ngủ ở khách sạn gần đó. Nhưng cô biết, anh ta không thực sự rời đi. Cái bóng của anh ta đã bao trùm cả căn nhà này.

Bình luận (0)

Để lại bình luận