Chương 743

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 743

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Ánh mắt anh ta vẫn dừng trên mặt cô, trong giọng nói không khỏi mang theo dịu dàng.
“Cho dù muốn ai giúp, tin tưởng vẫn là điều quan trọng nhất.”
“Tin tưởng anh ta có thể ở trước sau em rơi vào đường cùng giúp em nghĩ cách, tin tưởng anh ta vĩnh viễn sẽ không phản bội em, tin tưởng sức của hai người vượt xa sức một người.”
Từ trước đến nay chưa từng ai nói với cô những lời này.
Ánh mắt Lâm Chi Nam lóe lên, có chút dao động, nhưng chuyện liên quan đến tính mạng của cô, cô vẫn không dám tùy tiện mở miệng.
Ôn Thời Khải cũng không giục, chỉ miễn cưỡng ném câu tiếp theo.
“Thôi được rồi.” Nói xong cúi đầu muốn hôn.
“Đường Văn Thành ” Lâm Chi Nam nghiêng đầu sượt qua môi anh ta, xúc cảm mềm mại khiến Ôn Thời Khải dừng lại mấy giây.
“Là Đường Văn Thành, tôi và nhà bọn họ có chút ân oán cá nhân.”
Cô nói. “Tôi cần Lương Trạch giúp một tay.”
“Dạng ân oán gì?”
Ánh mắt Ôn Thời Khải giữ kín như bưng, nhớ đến cảnh tượng tự biên tự diễn của cô ở vườn hoa nhà họ Đường, anh ta hỏi.
“Ân oán liên quan đến tính mạng, hay là bình thường?”
Cô còn do dự, l ng ngực của anh ta đã hơi ép xuống.
Ngực hai người chạm vào nhau, nửa gò bồng đảo cọ vào l ng ngực anh ta, lại hoàn toàn bị đè xuống.
Lâm Chi Nam bị dọa sợ, lập tức đáp. “Chính là loại ân oán rất sâu, nếu như tôi không nghĩ cách nhanh chóng nhổ sạch cả nhà bọn họ, như vậy chắc chắn người đầu tiên gặp xui xẻo chính là tôi, hơn nữa vĩnh viễn không có thời gian xoay sở.”
Cô có ý riêng. “Tôi nói như vậy, anh hiểu chưa?”
Trong lời nói của thiếu nữ không rõ ràng, lại giống như xiếc đi dây, chỉ từ trong ánh mắt giống như chim sợ cành cong của cô, Ôn Thời Khải cũng đoán ra được năm, sáu phần, anh ta nhớ đến chuyện ngày đó ở nhà họ Tần. “Cho nên lúc ở tầng hai nhà họ Tần, em đi làm gì?”
Người hầu bị điều xuống, vợ chồng nhà họ Tần lại ở phòng khách, chỉ từ việc cô cố ý làm đổ cốc cà phê, Ôn Thời Khải đã đoán được cô có việc muốn làm, cho nên mới có cảnh tượng kịp thời gọi Đường Văn Thành lại.
“Lắp máy nghe lén.”
Nói đến mức độ này, Lâm Chi Nam không cảm thấy còn cái gì không thể nói.
Chỉ cần Ôn Thời Khải giữ bí mật, anh ta thích nghĩ như thế nào là việc của anh ta, dù sao mấy lần gặp Liên Thắng ở Thượng Hải, anh ta đã lớn khái suy đoán được cô.
“Có thể đứng lên được chưa?”
Giọng điệu của Lâm Chi Nam không được tốt cho lắm, vẻ mặt Ôn Thời Khải lại buông lỏng, nhìn qua tâm trạng không tệ.

Bình luận (0)

Để lại bình luận