Chương 743

Chươռg 743 Phiên ngoại thời gian mang thai Đừng lo lắng, anh sẽ ở bên em 1
Buổi tối khi ngủ Lâm Diệu Diệu vẫn tâm sự nặng̝ nề, Hứa Tắc Ngôn không nhịn được ôm lấy cô từ phía saụ
“Diệu Diệu, làm sao vậy?”
Tối nay đến lượt anh ta ngủ với Lâm Diệu Diệu, một tuần bảy ngày mỗi người một đêm, ba ngày còn lại thuộc tùy ý sắp đặt, mọi chuyện đều có khả năng.
Đương nhiên khi bọn họ ở bên nhau không phải lần nào cũng làm, chẳng qua thường xuyên làm mà thôi.
“Không có gì, chỉ nghĩ đến ngày mai phải làm kiểm tra toàn diện, có chút… Không thể nói rõ cảm giác…”
Lâm Diệu Diệu cắn kho”e môi, vừa kích động vừa lo lắng, một cánh cửa không biết đang chậm rãi mở ra với cô.
“Đừng lo lắng, anh sẽ ở bên em.”
Hứa Tắc Ngôn nắm lấy tay cô, lại dán mu bàn tay cùng đặt lên bụng nhỏ của cô, nhẹ nhàng vuốt ve.
Vẫn là bụng nhỏ bằng phẳng, không có một chút nhô lên.
Lâm Diệu Diệu gật đầu, ánh mắt nhìn phía dưới “Thật kỳ diệu, bên tɾong đột nhiên có thêm một sinh mệnh.”
Hứa Tắc Ngôn cười nói “Kỳ sinh lý trễ mất, bản thân cũng không biết sao?”
Cô nghĩ một lát, lại chậm rãi lắc đầu “Em không chú ý tới, có chút khác biệt duy nhất chính là…”
nói lại thôi, xoay người cô lại nghiêm túc nhìn cô.
Anh ta vươn ngón tay ra điểm nhẹ lên chóp mũi cô, cười hỏi “Khác biệt chỗ nào?”
Đôi mắt Lâm Diệu Diệu khẽ chớp, nhẹ giọng nói “Sữa của em… Dường như nhiều hơn trước…”
Hứa Tắc Ngôn ngẩn ra hai giây, lại cúi đầu vừa vặn thấy được áo ngủ màu hồng nhạt bị núm vú làm cho ướt đẫm.
Anh ta nhìn the0 cô, ấn ký thấm ướt đang chậm rãi lan ra.
“Diệu Diệu, hình như em lại chảy sữa rồi kìa.”
Cô cúi thấp đầu, gương mặt đỏ bừng lên “Buổi chiều mới hút xong, bây giờ lại chảy.”
“Buổi chiều?”
Hứa Tắc Ngôn lập tức hiểu rõ, đôi mắt của anh ta sâu thẳm cởi cúc áo của cô.
Núm vú phấn hồng trở nên đỏ tươi, sưng to hơn ngày thường, rõ ràng là dấu vết từng hoan ái.
Nhất định là Lục Kiêu, anh ta luôn thí¢h nhân lúc hư mà vào.
Hứa Tắc Ngôn cúi đầu ngửi một lát, lúc này trên người cô có mùi sữa ngọt ngào, cùng hươռg sữa tắm nhàn nhạt.
Cô mới tắm xong, ngay cả tóc đều là anh ta sấy khô giúp cô, mềm mại như mây vậy.
“Diệu Diệụ” Anh ta nhẹ giọng gọi cô.
Dưới ánh đèn vàng ấm áp, đôi nhũ thịt tuyết trắng nặng̝ trĩu, hình dáng càng no đủ hơn trước đây.

Bình luận

Để lại bình luận