Chương 745

Hơi thở của Lâm Diệu Diệu dồn dập, hàng mi dài run rẩy, cắn môi dưới “Em… Không biết…”
Hứa Tắc Ngôn nhìn cô mặt đỏ tai hồng, cười khẽ “Nhưng mà em mang thai, chuyện này không thể được.”
Ý cười tɾong mắt anh ta khiến cô không nhịn được thẹn thùng, cô quay mặt đi, lại bị anh ta nắm lấy cằm quay trở về.
Ánh mắt hai người chạm nhau, lòng bàn tay của anh ta nhẹ nhàng vỗ về gương mặt cô
“Diệu Diệu, thực ra anh rấtvui vẻ.”
“Hửm?”
“Đứa nhỏ này phải gọi anh là cha đúng không?”
Lâm Diệu Diệu ngẩn ra một lát, đúng là cho dù là con của ai, đều phải gọi anh ta là cha, dù sao Hứa Tắc Ngôn mới là chồng trên danh nghĩa của cô.
“Anh không để ý sao?”
Trong lòng cô thấp thỏm bất an, nhỡ đâu đứa bé này không phải con của anh ta thì sao?
“Sẽ không.”
Anh ta dịch người, hôn lên giữa môi cô một nụ hôn dịu dàng “Bởi vì đó là con của em.”
Bắt đầu từ lúc anh ta cầu hôn cô, đã có giác ngộ như vậy.
“Hứa Tắc Ngôn…” Cô nhỏ giọng gọi tên anh ta, đôi mắt như vì sao hôn đáp lại anh ta “Cảm ơn anh.”
Đợi cánh môi của cô tiến lại gần, Hứa Tắc Ngôn lanh tay lẹ mắt vươn tay đỡ lấy gáy cô, ngậm lấy môi cô.
Cô ừm một tiếng, bị đầu lưỡi của anh ta trượt vào, cô nếm được hươռg vị sữa tươi của mình, ngọt thanh nhàn nhạt.
Hứa Tắc Ngôn nâng gáy của cô, trằn trọc triền miên, môi lưỡi tương giao, dần khiến nụ hôn này sâu hơn.
Đợi nụ hôn này kết thúc, núm vú của Lâm Diệu Diệu lại tràn ra sữa tươi.
Hứa Tắc Ngôn cúi đầu, đôi tay nắm lấy nhũ thịt đẫy đà của cô, liếm mút sữa tươi của cô, nghe được tiếng rên ɾỉ uyển chuyển của cô bên tai.
“Diệu Diệu, có phải em càng thêm nhạy cảm hay không?”
Khóe mắt Lâm Diệu Diệu ẩm ướt, gật đầu “Vậy à.”
“Không sao, anh có biện pháp khác giúp em.”
Hơi thở của Lâm Diệu Diệu trầm thấp hơn, nhướng mày lẳng lặng nhìn anh ta.
Tia sáng vàng chiếu lên gương mặt tuấn tú của anh ta, đường cong âm u rõ ràng khiến ngũ quan càng thêm rõ ràng, thành thục thông minh hơn trước, nhưng càng dịu dàng tinh tế với cô hơn.
Cô rời mắt nhìn chiếc nhẫn trên ngón áp út, ảnh ngược lộng lẫy tiến vào tɾong mắt khiến trái tim cô ấm lên.
Hứa Tắc Ngôn cúi đầu xuống, dịu dàng dỗ cô “Tách ͼhân ra…”
Cô ngoan ngoãn tách hai ͼhân ra, để mặc anh ta chậm rãi vén váy ngủ lên cao, lộ ra hai ͼhân trắng nõn thon dài.

Bình luận

Để lại bình luận