Chương 749

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 749

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

“Đây là chuyện của ngài và nhà họ Triệu, tôi không có bất kỳ quyền lợi và nghĩa vụ nào để nhúng tay vào.”
“Nói một cách khác, nếu như ngay cả chuyện này mà phó chủ tịch Lương cũng muốn tôi giúp đỡ, chỉ sợ cũng không thể giải quyết phiền phức của Chi Nam.”
Văn kiện trên bàn bị cô lần lượt cất đi, Lâm Chi Nam nói.
“Chuyện hôm nay, xem như Chi Nam chưa từng nói.”
Lương Trạch híp mắt nhìn, mấy phần không vui, giống như một kích đặt lên đầu Lâm Chi Nam.
Lòng dạ người này tuyệt đối là thứ cô không địch được, cô kìm nén do dự và run rẩy trong lòng trực tiếp đối mặt, ngay cả động tác trên tay cũng không chút nào dừng lại.
Lời này vốn là thăm dò, nếu như cô thoáng sợ hãi rụt rè, sợ là sau đó sẽ bị người này nắm lấy.
Một người thanh lãnh không một gợn sóng, một người sâu không lường được, không biết qua bao lâu, Lâm Chi Nam nghe được vài tiếng cười vui vẻ.
“Cô Lâm đúng là thú vị.” Ông ta nói.

Sau khi chắc chắn hai người nói chuyện xong, Ôn Thời Khải mới trở về, hôm nay chủ yếu dẫn Lâm Chi Nam đến gặp Lương Trạch, mục đích đã đạt được, ngồi ở trong bữa tiệc, anh ta cũng chỉ đánh thái cực.
Anh ta mới hơn 20 tuổi, lại phát huy đạo học được ở Hoa quốc vô cùng tinh tế, đến vấn đề mấu chốt hỏi gì cũng không biết, chỉ cười nhạt không nói gì khác, không một câu nào bày tỏ thái độ.
Mặc dù Lương Trạch có chút không thể làm gì, nhưng cũng đoán được chỉ sợ ở nhà họ Đường, thằng nhóc này cũng là dáng vẻ như thế.
Muốn để cho Triệu Tồn Huy rời núi đứng về phe mình chỉ sợ là khó, một phiếu này hẳn là phế đi.
Vì thế lúc phái xe đưa hai người trở về, Lương Trạch đứng ở ban công, thế cục bây giờ ở các bên không ngừng hiện ra trong đầu hắn.
Nhìn về phía chiếc xe dần biến mất trong con hẻm, trong đầu Lương Trạch không khỏi hiện lên gương mặt cô nhóc cùng với một mặt tàn nhẫn vô tình không chút nào tương xứng.
Khi đó trò chuyện đã kết thúc, Lương Trạch bắt đầu tò mò sao lá gan cô nhóc này lại lớn như thế, nếu như ở giữa đi sai một bước, chỉ sợ Lâm Chi Nam cô sẽ phải táng thân ở Đế Đô, ngay cả tro cốt cũng không còn.
Ông ta không tiếc tán thưởng. “Can đảm được ăn cả ngã về không đó của cô Lâm thật không tệ, khiến Lương Mỗ bội phục.”
Lâm Chi Nam. “Thật không dám giấu diếm Lương tiên sinh, ngoại trừ chuyện này, Lâm Chi Nam còn có chuyện muốn nhờ ngài.”
“Ồ?”
Chuyện phòng bị Đường Văn Thành, ông ta chỉ cần trợ giúp, lại là người được lợi lớn nhất, nghe cô nói có yêu cầu khác, Lương Trạch cũng có mấy phần kiên nhẫn.

Bình luận (0)

Để lại bình luận