Chương 75

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 75

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Từ Sâm Gia chợt nhận ra sự thật tàn khốc này.
Sự tuyệt vọng dày vò, ngực cậu đầy chua xót, nhanh chóng lan rộng ra, toàn cơ thể hắn, mỗi tế bào đều đau đớn.
Từ Sâm Gia ngẩng đầu lên, khóe miệng cong kiều, che đậy nỗi đau trong lòng, hét lớn: “Tớ không cẩn thận trượt chân, cậu cho rằng tớ muốn hôn cậu sao, ô hay, thật kinh dị, vừa rồi cậu đứng gần tớ làm gì, có phải cậu cố ý hay không? Muốn cố ý xảy ra tai nạn ngoài ý muốn, để tớ hôn cậu?”
Kiều Đình không thể tin, trừng mắt nhìn Từ Sâm Gia ăn nói lung tung.
“Cậu nói hươu nói vượn gì vậy? Từ Sâm Gia, cậu là đồ chết tiệt! Đồ khốn! Lưu manh”
Kiều Đình tức giận ném quả bóng trên tay về phía Từ Sâm Gia, Từ Sâm Gia né tránh nhưng vẫn bị quả bóng đυ.ng tới chân, cậu nhịn đau, ra vẻ kiên cường.
“Tớ ghét cậu, về sau đừng nói chuyện với tớ nữa!” Cô thở hồng hộc, trước khi đi còn nói thêm: “Đồ biếи ŧɦái!”
“Ai là người biếи ŧɦái ?” Từ Sâm Gia hét lớn sau lưng cô: “Lương Kiều Đình, cậu là đồ xấu xí, đừng bôi vàng lên mặt mình, loại người như cậu làm sao có chuyện được lọt vào mắt xanh của tớ chứ!”
Kiều Đình không để ý đến Từ Sâm Gia nữa, nhấc chân bỏ chạy, biến mất khỏi tầm nhìn của cậu.
“Chết tiệt!” Từ Sâm Gia tức giận dùng sức đá quả bóng trên mặt đất “Đáng chết!!”
Quả bóng bị đá đi thật xa, cậu đứng ngay tại chỗ, cổ cúi xuống, một giọt nước mắt trong suốt lặng lẽ rơi trên sàn bê tông bụi bặm.

Từ Sâm Gia: Sao tự nhiên tôi giống nam chính trong phim truyền hình vậy?
Tác giả: Không, người bị từ chối trong phim truyền hình đều là nam phụ.

“…Vì vậy, khi không có câu trả lời nào trong số này là đúng, câu trả lời không chắc chắn là câu trả lời đúng.” Bá Vân ngẩng đầu nhìn Kiều Đình, thấy mu bàn tay cô đang đặt trên môi mình, chậm rãi chà xát, vẻ mặt ngẩn ngơ. “Kiều Đình.”
Kiều Đình tỉnh lại: “Hả?”
“Anh vừa nói cái gì?”
“Anh nói… Anh đã nói B…C…” Hỏng bét, Bá Vân vừa mới nói gì vậy?
“Có chuyện gì vậy?” Bá Vân đặt bút xuống, dịu dàng hỏi.
“Không có gì hết!” Đôi mắt Kiều Đình mở lớn, cao giọng, chính là lạy ông tôi ở bụi này. “Em… Lúc nãy em ngẩn người, có thể do quá mệt.”
Chuyện bị Từ Sâm Gia hôn làm cô thấy xấu hổ với Bá Vân, cảm giác như mình phản bội anh, cô không biết nên đối mặt như thế nào.
Bá Vân kéo tay cô ra, nắm cằm cô, nhìn vào đôi môi hồng bị chà xát đó.
“Em muốn tự mình nói, hay để anh tự kiểm tra?”
Kiều Đình nghe vậy, sắc mặt thay đổi, đành phải nói ra.
“Là… Hôm nay…Hôm nay em cùng với Từ Sâm Gia đi cất dụng cụ thể thao… Cậu ta… Cậu ta không cẩn thận trượt chân, sau đó… Sau đó vô tình đυ.ng vào…”
Ngón tay Bá Vân tăng thêm lực, giọng nói như cố gắng kiềm chế cơn giận.
“Đυ.ng vào nơi nào?”
Kiều Đình bị anh làm đau, vội vàng giữ cổ tay anh lại: “Bá Vân, anh làm em đau.”
Bá Vân phát hiện anh bất cẩn quá dùng sức, cằm Kiều Đình bị anh bóp có dấu đỏ, lập tức buông tay, siết thành nấm đấm.
“Ừm…” Dưới cái nhìn chăm chú của Bá Vân, Kiều Đình cảm thấy áp lực rất lớn, nước mắt tràn ra hốc mắt: “Miệng…”
Ngay lập tức, Bá Vân ôm đầu cô lại, hôn mạnh vào môi cô.
Bá Vân hôn quá dữ dội, quá kịch liệt, làm Kiều Đình gần như không thở được.
Anh mυ”ŧ đôi môi đỏ mọng của Kiều Đình một cách cẩn thận, để lại một vết đỏ nhẹ trên môi cô, mới có cảm giác vết hôn của Từ Sâm Gia đã được anh thay thế.

Bình luận

Để lại bình luận