Chương 75

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 75

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

“Không hiểu, Tô Từ rất thích diễn kịch nhỉ.”

“Vậy để anh xem đêm nay, em còn diễn được nữa hay không.”

Từng câu từng chữ hắn đều tràn ngập sự uy hiếp, trái tim Tô Từ đập liên hồi, trên mũi rịn ra một tầng mồ hôi.

Cánh cửa hội trường mở ra, cô dâu chú rể cùng nhau tiến vào trong, điều đặc biệt là trên tay của hai người là hai đứa trẻ, nhìn bộ đồ mặc trên người thì ai cũng đoán được đó là một trai một gái.

Những tiếng hét đầy bất ngờ vang lên, sau đó là vô số những âm thanh bàn luận.

“Con ai vậy.”

“Không lẽ là con của hai người họ.”

“Không thể nào, nghe nói cô dâu mới tròn mười tám tuổi cách đây một tháng thôi.”

Nghiêu Thần và Tô Từ bế con đi lên sân khấu, Nghiêu lão gia và cha mẹ Nghiêu đã đứng ở trên đó đợi sẵn.

Thấy hai đứa cháu của mình tới, Nghiêu lão gia cười toe toét chống gậy đi tới, giơ tay nựng hai đứa một chút.

Sau đó ông bước lên phía trước một bước, MC trao cho ông chiếc mirco, Nghiêu lão gia cầm lấy nói với mọi người bên dưới.

“Cảm ơn mọi người đã bỏ thời gian tới tham dự hôn lễ của cháu nội tôi.”

“Tiện đây, tôi cũng có một chuyện vui muốn chia sẻ với mọi người.”

Nghiêu lão gia dừng lại, ông quay người giơ tay về hai đứa trẻ đang được Tô Từ và Nghiêu Thần bế trong lòng.

“Xin giới thiệu với mọi người, đây là chắt trai và chắt gái của tôi.”

Nói tới đây ông đột nhiên dừng lại, giọng nói trở nên run rẩy, chứa đầy xúc động.

“Lão già này cuối cùng cũng được bế chắt rồi.”

Khi Nghiêu lão gia vừa dứt lời bên dưới không ngừng vang lên những tràng pháo tay và những lời chúc mừng.

“Chú rể giỏi quá, mới đây là đã có hai đứa rồi, vài năm nữa có khi nào sẽ thành lập được đội bóng không.”

“Ha… ha… ”

“Nghiêu gia đúng là có phúc, không những Nghiêu lão gia được ẩm chắt sớm, mà Nghiêu phu nhân và Nghiêu tổng cũng được ẩm cháu nội sớm nữa cơ.”

Tô Từ ẩm con gái nhìn những gương mặt đang tươi cười bên dưới, đáy lòng chợt lạnh lẽo.

Sau đó cô nhận ra, đồng tiền quả thực rất mạnh, bọn họ biết rõ cô đã sinh con khi chưa đủ tuổi trưởng thành nhưng vẫn có thể nở ra được những nụ cười như thế.

Sống trong giới hào môn, ai mà không đeo lên mặt mình một chiếc mặt nạ.

Cho dù bọn họ không thích chuyện này nhưng ngoài mặt vẫn phải giả vờ như rất thích.

Sau màn công bố, hai đứa trẻ được mẹ Nghiêu chăm sóc, Tô Từ và Nghiêu Thần phải đi mời rượu từng bàn.

Lễ kết hôn của thái tử Nghiêu thị tất nhiên sẽ rất hoành tráng, Tô Từ đứng đến nổi mỏi cả chân.

Hai mắt hiện lên sự mệt mỏi.

Nghiêu Thần nhìn thấy liền bảo người hầu đỡ cô về phòng nghỉ ngơi.

Hắn ôm Tô Từ lại gần, môi đặt bên tai cô nói: “Bà xã cố gắng giữ sức, đêm nay sẽ còn rất dài.”

Tô Từ được tài xế chở về dinh thự, hai bé con đã ở lại nhà chính Nghiêu gia. Bây giờ trong ngôi nhà này chỉ còn mình cô.

Tô Từ muốn thay váy cưới ra, nhưng không có sự giúp đỡ của người hầu, cô không thể với tay xuống sau lưng được.

Cô đứng dậy khỏi giường, đi ra ngoài để tìm người giúp đỡ.

Nhưng hành lang vắng vẻ đã đập vào mắt cô. Đèn lớn không được mở, chỉ có những ngọn đèn nhỏ ngay chân cầu thang đang lóe sáng.

Tô Từ cảm thấy bất an, cô lo lắng gọi: “Có ai không?”

Một phút sau vẫn không có tiếng đáp lại.

Tô Từ đi đến cửa sổ nhìn xuống sân thì vẫn thấy có nhiều bảo vệ đang canh gác bên dưới. Nhưng tại sao trong nhà lại không có một bóng người.

Tất cả người hầu đã đi đâu mất rồi.

Tô Từ quay trở về phòng và ngồi lên giường, lo lắng hồi hộp đến mức không thể ngồi yên.

Ít giây sau cô lại đứng lên, muốn tự thay chiếc váy cưới trên người ra.

Cô đi vào nhà tắm, quay ngang người vào gương, tay vòng ra sau cố gắng kéo khóa váy xuống.

Tô Từ lay hoay một lúc lâu nhưng vẫn chưa thể kéo nó xuống được, ngay lúc cô tính bỏ cuộc, cánh tay hơi buông xuống thì từ phía sau xuất hiện một bàn tay khác kéo nó xuống giúp cô.

Bình luận

Để lại bình luận