Chương 75

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 75

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

“Sợ cái gì, tôi ăn thịt em sao?” Anh ta trầm giọng hỏi, cùng với khí lạnh từ trên người anh truyền đến, cảm giác cả người như đang ở đáy thung lũng lạnh lẽo.

“Anh sẽ giết tôi.” Cô co người lại và nói.

Anh ta đột nhiên cười, và phát ra âm thanh trầm từ cổ họng của anh ta giống như âm thanh của phím nặng nhất của cây đàn piano.

“Em nói đúng, nhưng ít nhất tôi chưa có ý định vào lúc này.”

“Vậy thì khi nào thì anh sẽ giết tôi?”

“Hừ, muốn chết đến thế sao?”

Trước khi cô nói, thì đã bị Phó Hựu ngắt lời cô trước, phả hơi thở ấm áp vào mặt cô, “Em tuyệt đối đừng nói, kiểu như thà chết còn hơn ở bên cạnh tôi, nếu không tôi thực sự sẽ không thể khống chế được mình mà muốn giết em.”

Anh ta biết rõ tất cả những gì cô nghĩ trong lòng, và để đạt được mục đích sướng của anh ta, anh ta chọn cách lẫn tránh vấn đề.

Thấy cô không nói nữa, Phó Hựu vỗ nhẹ vào mặt cô, trầm trồ khen ngợi cô: “Chú mèo hoang nhỏ thông minh.”

Sợi xích trên cổ không được cởi ra, còn buộc chặt vào đầu giường, cổ chân cũng bị vòng sắt giữ chặt nối với mặt đất, không thể động đậy.

Anh chui vào chăn, và đột nhiên cơ thể lạnh lẽo của anh áp sát vào cô, và cơ thể cô bị lạnh mà nổi da gà.

Hai tay vòng lên ngực cô véo hai vú nghịch ngợm trong bàn tay, kéo núm vú xoay tròn, vuốt ve phía trên quầng vú.

Sau khi xoa được một phút thì anh đột ngột dừng lại, anh cầm tay cô và đặt lên bầu ngực của cô.

“Tự mình xoa.”

Cả người khựng lại, lắc đầu.

“Tôi không nghĩ rằng em không có đủ tư cách để từ chối.”

Lại sử dụng thủ đoạn uy hiếp, “Nếu em không xoa, đêm nay tôi sẽ dùng gậy thịt cắm dưới người em, cả đêm không cho em rút ra.”

Anh vuốt ve cái bụng căng phồng của cô, “Chỗ này của em vẫn còn đọng lại tinh dịch của tôi, đó là chất bôi trơn cực tốt đó.”

Khương Hân nhục nhã mà làm theo, “Tôi xoa.”

Cô không biết kỹ thuật, chỉ bắt chước động tác của anh, xoa nắn cũng không có cảm giác gì, nhưng thời gian càng lâu, nghĩ đến còn có ánh mắt phía sau lưng, đầu vú càng lúc càng cứng.

Phó Hựu véo núm vú của cô, “Kêu ra tiếng.”

“Không biết… ha.”

Anh bóp mạnh, “Đừng nói không biết, giờ không phải kêu rất hay sao, kêu nhiều chút để anh nghe nào.”

Đầu vú trở thành một thứ đồ chơi trong tay anh, anh kéo nó tùy thích, nắm lấy ngực cô và véo nó thành nhiều hình dạng khác nhau, anh không quan tâm cô có sướng hay không, chính là muốn nghe tiếng kêu mà cô phát ra.

“Kêu nào, kêu mạnh lên!”

Nhục nhã mà nắm chặt lấy ga trải giường trắng muốt bên dưới, từ trong cổ họng phát ra tiếng rên rỉ khó nghe.

“Ư… á, ha, ưm … đừng làm vậy nữa.”

Cô thực sự không còn cách nào, cô lớn từng này chưa từng bị ai sỉ nhục mà còn rên rỉ yêu kiều như vậy, vốn dĩ không biết nên làm nhứ thế nào, tất cả những gì cô ấy cảm nhận là cơn đau truyền đến từ lồng ngực.

“Không biết phải kêu như thế nào?” Anh mỉm cười vươn tay còn lại ra, đi qua nách cô, nắm lấy tay còn lại, “Thế thì để anh dạy em, nói là em sướng, muốn tôi đụ em, kêu càng dâm đãng càng tốt.”

“Tôi cảm thấy… không khỏe.”

Phó Hựu nhướng mày, “Còn cứng đầu?”

Anh há miệng nằm lên cái cổ non nớt của cô cắn một cái, dùng sức khá mạnh, suýt chút nữa có thể cắn chảy máu.

“A! Đau quá, đau quá.”

“Không nói còn đau hơn nữa.” Anh đưa đầu lưỡi liếm láp dấu răng, anh có cách để giày vò cô, chỉ cần cô sợ đau, thì sẽ không có cách nào để phản kháng anh.

“Nói mau! Tôi không có nhiều thời gian ở đây chần chừ với em, nếu như làm cho tôi cảm thấy nghe đã tai, tôi sẽ tha cho em.”

Khương Hân kìm nén giọng mà sắp suy sụp, cô thật sự không thể, thật sự không thể, cô bị anh trêu chọc như một con chó, không thể buông tha cho cô được sao!

Cứ như tuyến phòng vệ tâm lý cuối cùng bị suy sụp, cuối cùng cô không nhịn được nhấc chiếc chân không bị xích lại lên, đá mạnh vào chân anh.

Bình luận (0)

Để lại bình luận