Chương 751

Chươռg 751 Phiên ngoại Lập tức trở về
Anh ta quay đầu thì thấy Lâm Diệu Diệu nhìn thẳng phía trước, cũng rời mắt nhìn the0.
Chỉ thấy một bóng người cao lớn đang bước qua cánh cửa đi nhanh về phía bọn họ, anh ta nhanh chóng đứng trước người Lâm Diệu Diệụ
“Anh trai, không phải là anh đi công tác sao?” Giọng nói của cô hơi run, có chút không dám tin “Học trưởng nói anh còn một thời gian nữa mới trở về.”
Tần Mặc Thâm sờ đầu cô, động tác thân mật, ánh mắt anh ta rời từ gương mặt cô nhìn xuống bụng nhỏ của cô.
“Ngày hôm qua nghe nói chuyện của em.”
Cho nên sáng sớm hôm nay anh ta lập tức trở về.

Trên đường trở về Hứa Tắc Ngôn lái xe, Lâm Diệu Diệu và Tần Mặc Thâm ngồi ở hàng saụ
Đầu ngón tay của anh ta không chút để ý lướt qua mu bàn tay của cô “Bác sĩ nói thế nào?”
Lần đầu tiên kiểm tra tình huống bình thường, không có điểm nào cần đặc biệt chú ý.
“Chỉ cần đúng giờ làm kiểm tra, bổ sung dinh dưỡng, bổ sung axit folic và canxi…”
Giọng nói của cô dần nhỏ đi, nhẹ nhàng nói “Còn có hai tháng đầu không thể viên phòng…”
Hứa Tắc Ngôn ở phía trước nghe thấy, nhìn lướt qua gương chiếu hậu vừa vặn đối diện với tầm mắt của Tần Mặc Thâm.
Ánh mắt hai người khẽ đảo, trao đổi hàm ý sâu xa.
Tần Mặc Thâm lại cúi đầu nhìn Lâm Diệu Diệu bên cạn♄, cô vẫn giống y như trước mảnh mai dịu dàng, khiến người ta không dám tin cô đã chuẩn bị làm mẹ.
Anh ta cười khẽ, kho”e miệng hơi nhếch lên “Ừm, anh đã biết.”
Giọng nói trầm thấp kèm the0 cười khẽ, âm rung dài lâụ
Lâm Diệu Diệu nghe bên tai phiếm hồng, dù sao bọn họ đã nhiều ngày không gặp, cô cũng rấtnhớ anh ta.
Lâm Diệu Diệu lén đánh giá anh ta, Tần Mặc Thâm là vội vàng bay trở về, tɾong mắt mơ hồ có tơ máu, có chút ủ rũ.
Đường cong sườn mặt anh ta sắc bén, tuấn tú mê người y như điêu khắc.
Không biết râu là không ϲạօ hay ϲạօ đến quá gấp, chỗ cằm vẫn còn ít bọt màu xanh lơ, nhưng thoạt nhìn càng có hươռg vị đàn ông.
“Diệu Diệu, làm sao vậy?” Tần Mặc Thâm nghiêng đầu nhìn cô, đôi mắt sâu thẳm như hồ nước.
Bốn mắt nhìn nhau giống như có lốc xoáy buông xuống, cô không nhịn được sa vào, nhưng rấtnhanh nắm chặt lòng bàn tay.
“Anh trai, không sao.” Tim cô đập nhanh hơn, tránh đi ánh mắt của anh ta.
“Ừm.” Tần Mặc Thâm nhỏ giọng đáp, nắm lấy tay cô hôn lên đầu ngón tay mềm mại.
Lâm Diệu Diệu thấy anh ta dịu dàng như thế, cả trái tim đều hòa tan.
Anh ta lại đè nặng̝ đầu cô dựa vào vai mình “Nghỉ ngơi một lát đi.”
Khi tới giữa trưa Tần Mặc Thâm mời một chuyên gia dinh dưỡng tới, định ra thực đơn cho cô.
Đợi sau này mỗi ngày nấu cơm trưa xong, đều có chuyên gia đưa đến phòng làm việc của cô.

Bình luận

Để lại bình luận