Chương 752

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 752

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Lương Trạch khẽ gật đầu.
“Chuyện năm xưa ở Tế Môn chỉ sợ không có mấy người rõ ràng hơn Lương mỗ, trước khi Tung Kiệt Tuệ xảy ra chuyện tố giác kia, Đường Văn Thành được xem như là một con chó trung thành nhất của ông ta, chuyện mà Tung Kiệt Tuệ tính toán, Đường Văn Thành tham dự chỉ nhiều không ít.”
“Bao gồm cả mẹ cô, đều là ông ta thay Tung Kiệt Tuệ đến quốc sắc thiên hương đón về.”
Giọng nói ông ta trầm thấp mang theo mấy phần xa xăm.
“Về sau xảy ra vụ án tố giác, Đường Văn Thành dùng kế kim thiền thoát xác một thân sạch sẽ, bởi vì mấy người kia liên quan đến mạng người, lại thêm tham ô nhận hối lộ, bị phán tử hình.”
“Cô nói xem những năm kia, Đường Văn Thành tham dự bao nhiêu?”
Lâm Chi Nam bị những tin tức kia làm cho giật mình không bình tĩnh nổi, sau đó nghe thấy ông ta nói tiếp.
ta chờ đợi ba năm, đồ vật mà bà ấy nắm giữ, chỉ sợ là ngoài tầm với của người bình thường.”
“Không thể nào.”
Lâm Chi Nam gần như là phủ định, trước không nói đến những năm này Lâm Dao điên điên khùng khùng, mảy may không chút nào nhìn ra khả năng bà ấy che đậy những thứ kia.
Cô nói. “Nếu như mẹ tôi thật sự nắm giữ chứng cứ phạm tội của Đường Văn Thành, năm đó bà ấy căn bản không sống nổi, chỉ sợ còn chưa rời khỏi Tế Môn đã bị hãm hại đến chết.”
“Cô Lâm, cô đã quá coi thường mẹ cô rồi.” Lương Trạch chậm rãi cười một tiếng.
Ông ta nhìn vào đôi mắt sáng rực của thiếu nữ đối diện, chẳng qua mới chỉ 18 – 19 tuổi, gương mặt vẫn còn có chút non nớt, kinh diễm lại mang theo chút lỗ mãng, sợ là thêm mấy năm nữa không giấu được thiên tư và phong hoa của cô.
Chính là phiên bản thu nhỏ của người phụ nữ kia.
Sau khi chứng kiến điệu múa đó ở quốc sắc thiên hương, cho dù trải qua bao nhiêu năm tháng, Lương Trạch cũng phải thừa nhận chưa từng thấy qua khuynh thành chi tư như thế.
“Cô thông minh như vậy, sao lại xem thường người sinh ra mình.”
Trong mắt ông ta giống như có chút hoảng hốt.
“Nếu như năm đó không phải bà ấy động lòng với Đường Văn Thành, bây giờ Tung Kiệt Tuệ đứng ở độ cao bao nhiêu, bà ấy cũng thế.”
Lâm Chi Nam giật mình nhìn ông ta, không thể tin được.
“Trở về tìm chút đi.” Ông ta nói.

Tìm cái gì?
Tìm xem có phải Lâm Dao giấu chứng cứ phạm tội của Đường Văn Thành hay không ư?
Đã qua gần hai mươi năm, sắp tan thành mây khói, hơn nữa Lâm Dao căn bản không nghĩ đến cô sẽ biết chân tướng đó, sẽ lưu lại những thứ kia cho cô ư? Chỉ sợ là sớm theo trước đó xuống mồ quay về với đất mẹ.
Hơn nữa Lương Trạch càng thêm đa mưu túc trí hơn những gì cô nghĩ.

Bình luận (0)

Để lại bình luận