Chương 759

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 759

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Trong mắt Lâm Chi Nam đột nhiên tỏa sáng.
Liên Thắng liếc mắt một cái đã nhìn thấy cô, ánh mắt sắc bén lại thâm thúy, vượt qua mọi người thẳng tắp dừng trên người cô.
“Tìm tôi có chuyện gì không?”
Cho dù là căn phòng yên tĩnh, nhưng tiếng hát từ bên ngoài vẫn theo khe cửa truyền vào, Liên Thắng ngồi trên ghế sofa, hơi ngẩng đầu nhìn Lâm Chi Nam.
Chú ý đến muốn nói lại thôi thật sâu trong mắt thiếu nữ, anh ta sửng sốt một chút, lại chuyển hướng nhìn ra ngoài cửa sổ.
Nơi đó… Là sân khấu tầng một, ca sĩ buổi chiều đã hát xong, một ban nhạc khác chuẩn bị thay ca.
Lâm Chi Nam “Những vật lúc mẹ tôi còn sống, anh còn giữ sao?”
Liên Thắng nghiêng đầu lại, cô vội vàng bổ sung.
“Chính là mấy thứ mà đám người Hầu Tử thu dọn, sau đó cất ở trong biệt thự của anh, chúng còn ở tại chỗ anh không?”
Hình như có thiên ngôn vạn ngữ muốn từ trong đôi mắt sáng kia của cô nhảy ra, Liên Thắng nhìn nửa giây, hời hợt đáp.
“Tôi ném đi rồi.”
“Không thể nào ” Lâm Chi Nam quá sợ hãi.
“Sao lại không thể?”
Hắn bình tĩnh nhìn cô, trong mắt có mấy phần châm chọc, ngay cả trong giọng nói cũng không chút khách khí nào.
“Sao thế? Em cảm thấy Liên Thắng tôi coi em như bảo bối, cho nên ngay cả mấy thứ rách rưới mà mẹ em lưu lại cũng không thể ném?”
“Liên Thắng, những thứ kia đối với tôi thật sự quan trọng, lúc này anh đừng cùng tôi nói giỡn.”
Nếu là trước kia, chỉ sợ hai người lại tranh cãi gay gắt, sau cùng tan rã trong không vui, Lâm Chi Nam không sợ anh ta, cho nên lời nói cũng vô cùng cay nghiệt, nhưng lúc này cô không khỏi khuất phục.
Cô đi về phía trước hai bước.
“Tôi biết trước đó mình đã lừa gạt anh rất nhiều lần, tôi rất xin lỗi anh, nhưng hiện tại những thứ kia thật sự vô cùng quan trọng với tôi.”
“Nếu như anh còn giữ, anh có thể đưa chúng cho tôi không?”
Không nhớ rõ đã bao lâu rồi cô mới dùng loại âm điệu mềm nhũn này gọi tên anh ta, không có oán hận châm chọc, không có né tránh.
Liên Thắng có chút hoảng hốt, trong tai vẫn văng vẳng cô gọi tên mình, anh ta vô thức muốn nói ra mấy lời độc ác, dù sao đây cũng là thái độ chung đu.ng bình thường của bọn họ.
Anh ta chịu thua, cô khinh thường, vì thế khi cô hiếm khi chịu thua, tất cả không cam lòng lúc trước của người đàn ông hóa thành gai nhọn, lập tức muốn đâm cô.
Thế nhưng khi Liên Thắng ngẩng đầu lên, nhìn thấy đôi mắt thiếu nữ rưng rưng, cho dù biết có thể cô diễn trò, nhưng Liên Thắng lại không nổi đóa được.
“Không phải đã ném đi sao? Em cần những thứ đó làm gì?”

Bình luận (0)

Để lại bình luận