Chương 76

: Triệu Trúc vì con trai mà cầu hôn với nhà họ Lạc, Lạc Minh và mẹ thẳng thắn tất cả (phần 3)

“Tôi vừa mới nói Omega có thể lợi hại như Lạc Minh, rất khó có được. Tuy rằng tôi chỉ yêu Hi Hi, nhưng có Omega lợi hại ở bên người, không chỉ đẹp mắt còn làm cho người ta… Nói như thế nào nhỉ, sung sướng đi. Dù sao tôi cũng là một người rất mạnh mẽ mà.”

Omega là gì, ai là Omega?

Lạc Minh là Omega sao?

Trong nháy mắt này, Ân Duyệt giống như bị sét đánh nổ tung toàn thân, cả người tê dại không dậy nổi sức.

Tại sao Lạc Minh lại là Omega?

Nếu như anh là Omega, vậy những yêu cầu mình đã từng đối với anh, còn có khi anh tiến vào quân khu, lấy thân phận Alpha tiến vào, khẳng định những người bên cạnh đều là Alpha, một Omega trà trộn bên trong một đám Alpha thật sự không có bất kỳ vấn đề gì sao?

Lạc Minh vẫn luôn không chịu để lộ pheromone ở trước mặt người nhà, báo cáo giám định cũng chỉ nói anh là cấp A, làm cho nhà họ Lạc hoài nghi anh không phải thân sinh càng nghiêm trọng hơn, hóa ra tất cả đều là bởi vì anh là Omega sao?

Nhân viên phục vụ tìm tới Lạc Minh, truyền lời của Ân Duyệt, nói muốn gặp anh.

Lạc Minh có chút muốn từ chối, nhưng vẫn đi.

Ân Duyệt ngồi ở bên ngoài, sợi tóc hơi loạn bị gió biển thổi tung bay, ánh mắt bà hồng hồng, vừa nhìn đã biết là vừa khóc.

Lạc Minh khi còn bé luôn nhìn thấy bà khóc, bây giờ bởi vì tuổi tác nên trên mặt Ân Duyệt có dấu vết năm tháng, nhưng vẫn xinh đẹp như cũ, khóc lên vẫn là lê hoa đái vũ.

Anh tiến lên, lấy khăn giấy ra lau nước mắt cho Ân Duyệt.

Ân Duyệt giương mắt nhìn anh, nước mắt đã sắp khóc khô, lúc này như hạt châu đứt dây tí tách rơi xuống.

Không giống như ngày xưa chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, giờ phút này bà chỉ đau lòng ảo não, tim như dao cắt.

“Con là Omega?” Ân Duyệt cầm lấy tay Lạc Minh hỏi, âm thanh khàn khàn cuối cùng gần như không thể phát ra.

“Vâng.” Tuy rằng Lạc Minh không có ý định thông báo thiên hạ, nhưng cũng không có ý định giấu diếm nữa, sau này ai hỏi anh, anh đều thản nhiên nói cho đối phương biết, mình chính là Omega.

Ân Duyệt nhẹ nhàng vỗ tay anh hai cái, có chút giống khi còn bé giáo huấn anh, đánh vào lòng bàn tay anh, nhưng dùng sức lại không bằng khi đó.

“Sao con có thể giấu diếm mẹ, tại sao có thể giấu diếm tất cả mọi người đi sửa lại giới tính? Con có biết thân thể Omega… Sao con còn chạy tới quân khu…” Chưa được bao lâu Ân Duyệt đã khóc đến mức nói không ra lời: “Sao con dám, không nói cho mẹ biết?”

Lạc Minh bình tĩnh nói: “Không có gì không dám, con cũng đã làm rồi.”

“Mẹ cho rằng con là Alpha, cho nên mẹ mới muốn con đi tranh giành, mới nghiêm khắc yêu cầu với con như vậy, sợ con thua Lạc Yên nửa phần, về sau chịu thiệt ở chỗ nó. Kết quả bây giờ con nói cho mẹ biết, con là Omega? Con là muốn cầm cơ thể Omega, giả làm Alpha đi tranh giành với chị con?”

________________

Bình luận

Để lại bình luận