Chương 76

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 76

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Bánh trôi rượu nếp không khó làm, nhưng Giang Diễm vật lộn cả buổi trưa, nặn bột hỏng hết hai mẻ, mãi đến lần thứ ba mới tạm thành công.

Đúng lúc đó, Quý Nhuế gọi video tới. Thấy mặt mũi hắn lấm lem bột, bà bật cười: “Cháu đang làm gì đấy?”

“Có việc ạ?”

“Mẹ cháu hỏi dì là cháu có bạn gái đúng không, dì chưa dám nói, phải hỏi ý kiến cháu đã.”

“Dì cứ nói đi, có vấn đề gì đâu.”

“Vậy sao cháu không tự nói?”

“Dao Dao không cho cháu nói,” hắn thản nhiên đáp.

Quý Nhuế hít sâu một hơi: “Giang Diễm, cháu buồn nôn thật sự luôn ấy.” Bà nói xong liền cúp máy.

Xuống bếp quả thực không dễ dàng. Giang Diễm mân mê xong món tráng miệng, liền lái xe đi đón Trì Dao.

Hắn đến tiểu khu cách bệnh viện không xa, nhưng đợi hơn nửa tiếng vẫn không thấy cô trả lời tin nhắn. Mấy ngày nay cô rất ít khi như vậy.

Giang Diễm cảm thấy có chuyện không ổn.

Trong đầu chợt lóe lên hình ảnh cánh tay bị thương lần trước của cô. Hắn lập tức xuống xe, chạy thẳng vào trong bệnh viện.

Đại sảnh vô cùng hỗn loạn.

Mười phút trước, một bệnh nhân mắc chứng cuồng loạn đột nhiên phát bệnh nặng, cần chuyển sang khu chăm sóc đặc biệt. Lúc y tá kiểm tra, hắn đột nhiên tấn công, suýt chút nữa cắn đứt một mảng thịt trên tay nam y tá. Hắn ta nhổ cả miếng kim loại dùng để cố định răng trong miệng ra, nhân lúc hỗn loạn liền chạy trốn.

Và Trì Dao, lại đụng phải hắn ngay lúc này.

Cảm xúc của gã bệnh nhân vô cùng kích động. Hắn vừa bị ngã, mặt mũi sưng vù, ứ máu, cơn đau đớn khiến hắn càng thêm điên cuồng. Mọi người sợ hãi dạt ra xa.

Trì Dao thấy lòng bàn tay hắn ta đầy máu. Cô cố gắng trấn an: “Anh đang bị thương, để tôi băng bó cho anh nhé.”

“Tôi không bị bệnh!” Hắn gào lên, “Tôi muốn xuất viện! Các người dựa vào cái gì mà giam tôi! Các người đều là kẻ lừa đảo!”

Trì Dao ngước mắt nhìn đồng nghiệp cách đó không xa. Bệnh nhân này mắc chứng hoang tưởng bị hại. Nếu để hắn ra ngoài lúc này, hậu quả khôn lường.

“Tôi không nhốt anh,” Trì Dao cố gắng giữ giọng bình ổn, “Chúng tôi chỉ muốn đổi một nơi tốt hơn cho anh thôi.”

Giang Diễm chạy tới vừa kịp lúc, nhưng bị bảo vệ cản lại. Hắn đã nhìn thấy Trì Dao.

Cô đang cố gắng khuyên giải gã đàn ông, người kia dường như đã bắt đầu bình tĩnh lại. Cô từ từ tiến tới, định lấy miếng sắt sắc nhọn trên tay hắn.

“Đúng rồi, chỉ cần như thế là anh có thể nghỉ ngơi…”

Ánh mắt Trì Dao liếc về phía Giang Diễm, ra hiệu hắn đừng kích động.

Đúng lúc này, gã đàn ông kia đột nhiên rống lên một tiếng chói tai: “Kẻ lừa đảo!”

Hắn xô ngã bảo vệ, lao thẳng về phía Trì Dao.

Bình luận

Để lại bình luận