Chương 767

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 767

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Quá khứ tám năm của bọn họ, cô gần như biết hết.
“Trong nhà của em đời đời là nông dân, bọn họ muốn mang em bán cho người khác, em trộm thẻ căn cước chạy đi.”
Giả…
“Giang Đình, em thích anh, những người dưới đài kia nhất định không biết, người đàn ông đẹp trai lại có bá lực lại là bạn trai em.”
Giả…
“Cho nên, cô không biết Đường Nhã Nam.”
Giả…
Thiếu nữ nhìn thấy video Giang Đình đính hôn với Đường Nhã Nam khóc đến tê tâm liệt phế, bi thương muốn chết sau đó ngã vào trong ngực anh ta, thiếu nữ ở trong lễ kỷ niệm thành lập trường khóc lóc nói thích Giang Đình…
Tất cả đều là giả.
Mỗi một câu phủ định đều giống như hung hăng khoét sâu vào tim Lục Nhất Hoài, anh ta không hình dung được loại cảm giác đó là như thế nào, dường như thiếu nữ mà anh ta nâng trong tay sợ sơ sẩy làm bị thương kia, lúc ngoái đầu nhìn lại, toàn bộ mặt nạ đã rơi xuống.
Lục Nhất Hoài cho tay vào trong túi quần, ánh mắt thật sâu nhìn hai xấp tài liệu ka.
Cú điện thoại vừa rồi gần như anh ta muốn thốt ra.
“Nam Nam, rốt cuộc đâu mới thật sự là em.”
Là em hứa vĩnh viễn ở bên anh, sẵn lòng dẫn anh về nhà, hay là ở cổng chính Yến Đị tặng anh đồng hồ, nói nhớ anh?
Đều là em, hoặc đều không phải.
Cửa đột nhiên bị gõ vang, thư ký Trương ngoài bốn mươi tuổi nhắc nhở anh ta, ông cụ Đường gọi video đến.
Lục Nhất Hoài thu hồi ánh mắt. “Ừ.”
Một tiếng ngắn ngủi, lúc người đàn ông kia định rời đi, Lục Nhất Hoài lại gọi. “Chú Trương, chú giúp tôi đặt một vé máy bay đêm nay bay thẳng từ London về Chiết Đông.”
Chú Trương khiếp sợ đáp. “Ngày mai là hội thảo nghiên cứu, cậu đi rồi, Đường Tư nhất định sẽ gửi báo cáo đến chỗ ông cụ Đường.”
Đường Tư là con trai của cậu ba Lục Nhất Hoài, tự cho mình là có chút bản lĩnh muốn tiếp quản tập đoàn Đường Thị, nhưng trải qua thất bại tan tác mà quay trở về.
Ai có thể nghĩ đến sau cùng ông cụ Đường lại đề bạt cháu ngoại của mình.
Sao Lục Nhất Hoài có thể không biết, anh ta không chút để ý, khóe miệng nhếch lên.
“Để anh ta đi.”

Trên bàn trà để mấy quyển nhật ký bằng da trâu giả.
Nhiều năm trước Lâm Chi Nam từng từ xa nhìn thấy Lâm Dao cầm bút chì viết cong vẹo, bóng đèn treo trên xà nhà che kín tơ nhện lúc ẩn lúc hiện, người phụ nữ dưới bàn mặc quần áo cũ nát, trên mặt cô ta là vẻ âm tình bất định.
Không biết là do tác dụng của ánh đèn hay là trời sinh cô ta đã thế, tất cả giống như hãm sâu vào vũng bùn, tiểu Chi Nam chỉ cảm thấy chán ghét, muốn cách xa.
Bây giờ nhìn lại, lật qua lật lại từng tờ, sương mù trước mắt Lâm Chi Nam càng lúc càng dày.

Bình luận (0)

Để lại bình luận