Chương 77

Quân Bạch đi công tác.
Ngày đầu tiên anh đi công tác, Ngôn Khả Khả từ trường học trở về căn nhà lạnh lẽo, không có Quân Bạch, cả người cô như không có sức lực.
Cơm tối cũng lười làm, gọi ship tới cho qua bữa, sau đó Ngôn Khả Khả xem TV một lúc, nghĩ tới phòng ngủ lạnh lẽo cũng không muốn đi ngủ, cả người uể oải dựa vào ghế sofa.
Không biết bây giờ Quân Bạch đang làm gì?
Liệu anh có đang nghĩ về cô giống như cô đang nghĩ tới anh không?
Nghĩ tới một tháng qua, dù là ngày hay đêm anh đều thao cô, thao xong còn không rút côn ŧᏂịŧ ra, còn nghiêm trang nói “rút ra không ngủ được.”.
Vậy tối nay Quân Bạch ngủ thế nào?
Ngôn Khả Khả đang nghĩ ngợi thì điện thoại sáng lên, là Quân Bạch gọi video đến.
Đôi mắt của Ngôn Khả Khả lập tức tràn ngập ánh sáng dịu dàng, sau đó cô nhanh chóng nghe máy.
“Vợ, có nhớ anh không?” Quân Bạch dựa vào giường khách sạn, trên người chỉ mặc một chiếc qυầи ɭóŧ.
Ngôn Khả Khả nhẹ nhàng gật đầu.
Quân Bạch cười lớn, “Anh cũng nhớ em, cả chồng nhỏ của em cũng nhớ em.”
Quân Bạch di chuyển camera của điện thoại xuống, Ngôn Khả Khả nhìn thấy hạ bộ sưng phồng của anh.
Ngôn Khả Khả không nhịn được mà nuốt nước miếng, trong giọng nói có chút làm nũng và quyến rũ, “Chồng à, bao lâu nữa anh mới trở lại?”
Vừa mới đi công tác đã hỏi bao lâu mới về.
Hai mắt Quân Bạch tràn đầy ý cười, lần đầu tiên anh cảm nhận được vẻ đẹp của tình yêu, trái tim mềm nhũn rối bời nói: “Muốn anh về đến vậy sao? Sao vậy? tiểu huyệt muốn được côn ŧᏂịŧ lớn thao sao?”
Ngôn Khả Khả đỏ mặt trừng mắt nhìn anh rồi mạnh miệng nói, “Ai muốn chứ? là em sợ anh đêm nay không ngủ nổi!”
Lần này đến lượt mặt Quân Bạch tối sầm lại.
Đã có thói quen trước khi ngủ liền thao tiểu huyệt, đêm nay Ngôn Khả Khả không có ở đây, dục hỏa không có nơi để chút, anh đúng là không thể ngủ được.
Quân Bạch liếc nhìn xuống thì thấy qυầи ɭóŧ mỏng manh bị côn ŧᏂịŧ đẩy lên như muốn rách.
Khó chịu!
Quân Bạch thả côn ŧᏂịŧ ra khỏi qυầи ɭóŧ, cầm nó trong bàn tay rồi di chuyển lên xuống, cảm giác rất khó chịu.
“Lẽ ra anh nên đưa em tới đây!” Quân Bạch nghiến răng, lời nói đầy khó chịu.
Ngôn Khả Khả có chút đau lòng cho anh, nhưng rất nhanh liền biến mất.
Bởi vì Quân Bạch bất ngờ nhìn cô và nói: “Vợ tao hóa, mau cởϊ qυầи áo ra, mở tiểu huyệt ra, cho anh xem em thủ da^ʍ, như vậy có thể bắn nhanh một chút.”
Không đành lòng nhìn anh khó chịu, Ngôn Khả Khả im lặng hai giây, sau đó ngoan ngoãn cởϊ qυầи áo và ngồi khỏa thân trước ống kính.
“Được rồi, anh nhanh lên!” Ngôn Khả Khả nhẹ nhàng nói.
“Em cũng mau động!”
Thấy Ngôn Khả Khả khó hiểu, Quân Bạch nói tiếp: “Em thủ da^ʍ cho anh xem, hai tay xoa xoa hai bên ngực.”
Ngôn Khả Khả hơi ngại, tuy đã bị Quân Bạch thao nhiều lần nhưng từ trước tới nay luôn là bị thao, chưa từng tự thủ da^ʍ nên cảm thấy có chút xấu hổ.
“Mau sờ vυ” của em!” Quân Bạch bên kia thúc giục.
Ngôn Khả Khả mím môi, do dự đưa tay lên ngực nhẹ nhàng vuốt ve.
“Mạnh lên chút! Xoa như trước đây anh xoa bóρ ѵú cho em!” Quân Bạch bất mãn nói.
Ngôn Khả Khả phồng má không vui, “Em không xoa nữa, anh tự tìm cách bắn tinh đi!”
Sau khi ở cạnh Quân Bạch, Ngôn Khả Khả nhận ra Quân Bạch dù có quan tâm và thích cô thì cũng sẽ có lúc mất bình tĩnh.

Bình luận

Để lại bình luận