Chương 77

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 77

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Xem cô giãy giụa, nước trào ra bên ngoài không ít, ngã vào liền vôi vàng muốn bò ra bên ngoài, mặt đất bóng loáng, thân mình cô trần trụi, vừa đi xuống liền bị trợt thật mạnh , Liễu Dục vội vàng nâng một tay đem cô ôm lấy, cầm khăn tắm bao lấy cô, liền đi ra ngoài.

Cô cuộn tròn ở trên giường, sắc mặt trở nên tái nhợt, ôm bụng thoạt nhìn rất đau.

Phía dưới cũng sưng lên, Liễu Dục một bên bôi thuốc mỡ cho cô, ngón tay hướng vào bên trong cắm, cô liền giãy giụa giống như phát điên .

“Đừng nhúc nhích!” Hắn hét lớn một tiếng, xem nước mắt cô tràn mi, tính tình nháy mắt hạ hỏa.

“Tôi bôi thuốc cho em động cái gì động, phía dưới không muốn dược mà muốn cái khác?”

Là hắn nói muốn đem phía dưới của cô thao hư, hiện tại lại muốn bôi thuốc cho cô, Vệ Duy Nhất khụt khịt, đem mặt vùi vào gối đầu.

Bôi thuốc xong,đắp chăn lại cho cô, Liễu Dục ngồi ở mép giường, mở miệng muốn nói lại thôi.

Bực bội cúi đầu lôi kéo đầu tóc, chùi chùi vào đùi một chút gào thét hỏi.

“Em có đói bụng không ?!”

Thanh âm khụt khịt của cô chỉ thấy buồn buồn , Liễu Dục kéo quần áo ở một bên mặc vào, “Em thiếu tôi, lão tử cũng thiếu em ! Chờ ở đó cho tôi!”

Mở cửa đi ra ngoài, Vệ Duy Nhất mở to mắt, liền nghe được từ bên ngoài cửa truyền đến tiếng khóa trái cửa.
Chờ hắn lại trở về đã là nửa giờ về sau, trong tay cầm không ít đồ ăn vặt, còn đi tiệm thuốc mua thuốc, đặt ở đầu giường, lôi kéo cánh tay cô lên nhìn.

“Ăn cơm, đừng khóc, lại khóc một chút tôi đánh gãy chân em !”

Hắn mới không có bản lĩnh kia, ngồi ở mép giường, luống cuống tay chân nhìn hướng dẫn sửu dụng của hộp thuốc, hắn lặp đi lặp lại nói với người bán thuốc , con gái thời điểm cái kia bị đau đớn thì phải làm sao bây giờ, kết quả người ta tưởng bị đau bụng kinh, bán cho hắn cái Ibuprofen, còn tri kỷ quan tâm trên mặt hắn bị thương có phải bị bạn gái hắn đánh hay không.

Khi hắn nghe thấy lời này giống như có một quả bom nổ oanh tạc, muốn giải thích lại không biết nên giải thích như thế nào.

“Dù sao cái này cũng có thể giảm đau, tạm chấp nhận uống vào đi.”

Vệ Duy Nhất cắn ống hút uống trà hạnh nhân , nhìn thuốc trong lòng bàn tay hắn , cầm lấy uống vào.

Ăn vặt cô cũng ăn không nhiều không ít, Liễu Dục thấy cô rốt cuộc không khóc nữa, nhẹ nhàng thở ra.

“Ngày mai ở được nơi này nữa , chúng ta đổi chỗ ở khác.”

Cô nằm ở trên giường nhắm mắt lại, cái gì cũng không hỏi.

Liễu Dục nói xong thì ngừng chút , tiền mặt còn sót lại cũng không nhiều lắm, khách sạn là trên danh nghĩa của công ty Liễu Quý Xuyên , lão nhân chết tiệt kia cố ý phân phó để hắn tự trả tiền mới cho trụ lại khách sạn, bằng không liền đuổi ra ngoài, nơi này hắn cũng đã trụ không nổi nữa.

Đổi một địa phương khác ở chính là tòa nhà chung cư lần trước mua cho cô, nhưng bên trong một cái gia cụ cũng đều không có, chỉ có đồ điện,ba mặt vách tường vờn quanh cùng cửa sổ sát đất, trừ bỏ tầm mắt tốt, không có tác dụng gì khác.

Vệ Duy Nhất ôm một cái cái hộp, bên trong là những ảnh chụp khi còn nhỏ mà lúc trước cô thu thập lại .

Buông đồ vật, nhìn thoáng qua giấy chứng nhận bất động sản trên mặt đất , mặt trên chính là viết tên cô .

Gia hỏa này thật đúng là bỏ được, quay đầu hỏi hắn, “Không có giường ngủ thì ngủ thế nào?”

“Ngủ trên mặt đất, dù sao nơi này có điều hòa đông ấm hạ mát.”

Liễu Dục đem cặp sách ném trên mặt đất, trực tiếp ngồi xếp bằng ngồi xuống.

Ngồi xổm trên mặt đất ôm cánh tay nhìn thoáng qua cô.

Chính mình ngủ trên sàn nhà còn được, thân thể cô gầy yếu như vậy, bị thao vài cái liền rầm rì lập tức xin tha, kiều khí không được, ngủ đến trên mặt đất làm sao được.

Kéo kéo khóe miệng, chống chân đứng dậy, “Chờ!”

Bình luận

Để lại bình luận