Chương 77

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 77

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Còn Trần Triết không cần La Nam Nam đuổi đi, đã tự mình cùng mẹ La đi làm các thủ tục khác nhau. Khi một người bước vào, một người ra khỏi thang máy, cậu ta đã tình cờ đi ngang qua Nghiêm Kỷ đang mặc áo hoodie đen và đội mũ lưỡi trai.
Nghiêm Kỷ nhìn thấy phòng bệnh nơi Trần Triết vừa đi ra, liền bước tới đó…
La Nam Nam giả vờ bị bệnh, tỏ vẻ đáng thương, vừa khóc lóc vừa gây rối nên đã đã lừa được mẹ La một con tôm hùm đất cay. Bởi vì Mộc Trạch Tê không ăn, La Nam Nam liền bắt chéo chân, ngồi trên giường bệnh ăn.
“Thực sự gần đây hệ thống chó mà đó đã liên tục đưa ra cảnh báo. Hệ thống xác định là do tớ đã gây ra hiệu ứng domino, đã kích hoạt một tình tiết quỷ quái nào đó xảy ra trước, hoặc là tình tiết bị rối loạn. Cứ liên tục vang lên không ngừng. Còn nói rằng muốn xóa tớ!”
Trước khi La Nam Nam hôn mê, Mộc Trạch Tê đã nghe thấy nó. Khuôn mặt nhỏ bé của Mộc Trạch Tê tái đi, không kìm được nước mắt, áy náy nắm lấy tay La Nam Nam.
“Nam Nam, có phải là vì tớ, là vì tớ nên mới hại cậu thành ra như vậy, đúng không?”
La Nam Nam nắm chặt bàn tay nhỏ bé của cô, lạnh như băng, cho thấy Mộc Trạch Tê đã sợ hãi đến mức nào. La Nam Nam cũng không quan tâm đến đôi găng tay đã bẩn, vỗ trán, cô ấy đã tùy tiện như vậy quen rồi.
Mộc Trạch Tê thực ra là một người rất tự ti, nói trắng ra là Mộc Trạch Tê đã tự ôm hết mọi thứ và cho rằng đó phải là lỗi của mình.
Đặt con tôm hùm đất cay xuống, La Nam Nam vất bao tay đi, nắm lấy hai vai Mộc Trạch Tê, lắc lắc: “Đồ ngốc! Đồ khờ! Kém thông minh! Tỉnh táo lại đi!”
“Lần này tớ cũng đã tranh cãi với hệ thống về chuyện đó. Tớ cùng với hệ thống cũng đã thương lượng rằng khi tớ xuyên vào quyển sách này, thì nó đã không thể nào giống hệt như nguyên tác nữa rồi! Nhân vật La Nam Nam này của tớ đã thức tỉnh rồi.”
“Mà nhân vật thức tỉnh chắc chắn sẽ đem lại biến hóa khác biệt cho cốt truyện, cho dù chỉ là rất nhỏ cũng có thể mang đến hiệu ứng domino. Như vậy biến hóa cũng đã sinh ra khi hệ thống kéo tớ xuyên sách và thay thế La Nam Nam thật. Mẹ tớ nói tớ không giống với trước đây! Sau đó dẫn đến hiệu ứng cánh bướm liên tiếp mà thôi. Sự tình liên quan tới tớ nó cũng đừng hòng lôi tớ vào.”
La Nam Nam khoái trá cười to: “Cái hệ thống chó má kia tiếp thu cách nói này, nhưng vẫn còn đang tiêu hóa.”
Nghiêm Kỷ đứng ở cửa sững lại. Hệ thống? Cốt truyện gốc? Xuyên sách? Nghe nói tinh thần của La Nam Nam xuất hiện vấn đề là như thế này? Anh bình tĩnh tiếp tục nghe tiếp.
La Nam Nam vỗ vai Mộc Trạch Tê, nghiêm túc nói với cô: “Mộc Trạch Tê, lúc trước cậu lao ra trước xe để cứu La Nam Nam tớ mặc dù biết có thể sẽ bị đâm chết. Mà lúc lựa chọn bao che cho cậu, tớ đã nghĩ rằng cốt truyện cút con mẹ nó đi, tớ sẵn lòng gánh chịu hậu quả.
Hai đứa mình biết hậu quả nhưng vẫn kiên quyết làm không chút do dự. Cho tới bây giờ tình bạn của mình đều là có qua có lại, cậu lại tự đổ toàn bộ trách nhiệm lên bản thân cậu, vậy cậu xem tình bạn của hai đứa mình là cái gì! Cậu còn như vậy hai đứa mình trông giống như xa lạ lắm đấy!”
Mộc Trạch Tê lau nước mắt, gật đầu thật mạnh: “Gần đây cậu luôn hôn mê làm tớ vô cùng sợ hãi. Tớ luôn cho rằng cậu hôn mê là do giúp tớ vượt qua cốt truyện, khiến hệ thống tiêu hao quá nhiều năng lượng. Hôm nay tim của cậu còn ngừng đập nữa!”
Nói đến đây La Nam Nam có hơi ngượng ngùng, chỉ là ngủ một giấc mà tim ngừng đập khiến cả bệnh viện náo loạn một hồi. Bác sĩ trưởng khoa cũng thi thoảng đi kiểm tra qua giường của cô vì bị dọa.
Bởi vì linh hồn của La Nam Nam trói chặt với hệ thống nên khi cô cãi thắng, mắng đến hệ thống phải đi tự bế, lúc đó rớt mạng giữa chừng khiến cho trái tim của La Nam Nam cũng ngừng đập theo một lúc.
Nhất thời Mộc Trạch Tê không còn lời gì để nói…… Nam Nam đúng là dùng mạng sống để cãi nhau……
Từ lúc La Nam Nam xuyên qua cho tới nay, mệt nhọc tích tụ do bị hệ thống ‘Đọc mười nghìn cuốn sách’ áp bức phải vùi đầu đọc sách. Cô ấy còn làm đề kiểm tra và chơi game suốt đêm trong lúc nhập viện khiến thân thể kiệt sức. Cho nên mới ngủ vài ngày đến không biết trời đất là gì.
Cô ấy nửa chừng có tỉnh lại , ăn cơm xong liền ngủ tiếp mà thôi.
La Nam Nam chỉ vào một đống lớn đề thi thử từ ba năm đến năm năm trước trên giường bệnh, cười gian xảo: “Còn nữa, lúc trước hệ thống kéo tớ tới, chỉ nói phải duy trì hình tượng học bá của La Nam Nam, hình tượng sụp đổ mới bị trừ khử. Nhưng hệ thống ‘Đọc mười nghìn cuốn sách’ của tớ vẫn luôn hoàn thành, cho nên tớ kẹt bug rồi. Hiện tại hệ thống tựa như cái máy ngu ngốc, nó không cách nào phân rõ quan hệ phức tạp như vậy, giờ còn đang tê liệt ngủ say.”
Mộc Trạch Tê thở phào một hơi trong lòng, chỉ cần xác định La Nam Nam sẽ không bị xóa là tốt rồi.
Cũng đúng, sự thay đổi của Mộc Trạch Tê và La Nam Nam chính là ngày La Nam Nam gặp phải tai nạn xe. Nghiêm Kỷ cúi đầu châm một điếu thuốc lá nhưng không hút, cả khuôn mặt ẩn trong bóng tối…
La Nam Nam ăn no, mấy ngày nay cũng ngủ no rồi.
“Hiện tại chắc nhà họ Lâm đã xảy ra chuyện tranh đoạt tài sản. Đây chính là một chuyện lớn thời niên thiếu của nam chính nữ chính, cũng là thời gian tình cảm của bọn họ tiến triển.”
La Nam Nam vừa nói vừa lấy ra di động của mình, nhập vào ba bốn lần mật mã phức tạp và bảo mật, lập tức xuất hiện một cuốn “Tiểu thuyết”. Đây là bản La Nam Nam ghi chép toàn bộ cốt truyện mà cô ấy nhớ, cơ hồ sắp hoàn thành tiểu thuyết.

Bình luận (0)

Để lại bình luận