Chương 77

Tô Mặc Huy vốn tưởng rằng Tô Mông không kết hôn chỉ là không muốn làm vợ, làm mẹ sớm như vậy, không nghĩ tới một năm trôi qua, ba năm trôi qua, năm năm trôi qua, Tô Mông lại vẫn tôn trọng ý nghĩ yêu đương hạnh phúc hơn kết hôn.
Dù sao dựa theo lập trường của Tô Mông, Tô Mặc Huy hiện tại đối với cô đã rất săn sóc, cũng sẽ thay đổi thủ đoạn tạo ra lãng mạn, vì sao còn muốn thay đổi hiện trạng đây? Vạn nhất sau khi anh kết hôn sẽ không biết quý trọng cô, vậy thật không có lời!
Tô Mặc Huy năm nay đã ba mươi tám tuổi, người đàn ông gần bốn tuổi nhìn bạn gái của mình vẫn giống như thiếu nữ, mỗi ngày ăn mặc rực rỡ đi làm, tụ tập, triệu tới từng nhóm ong bướm, trong lòng không khỏi khủng hoảng bất an.
Mặc dù anh chạy bộ, thể dục, khuôn mặt và vóc dáng vẫn còn trẻ, nhưng cuối cùng không thể so sánh với những chàng trai hơn hai mươi tuổi đầy collagen biết làm nũng, sẽ giả vờ đáng yêu, sẽ dỗ dành.
Tô Mặc Huy nhìn cô gái cách đó không xa được gọi là chị gái, chị gái, cười ngọt ngào, trong lòng có loại cảm giác nguy hiểm mãnh liệt.
Anh mới rời đi bao lâu, liền có nam sinh không hiểu quy củ tiến về phía trước như vậy, không biết người là anh mang đến sao?
Nếu ánh mắt có thể gϊếŧ người, nam sinh này đã chết mấy trăm lần rồi.
Hôm nay là cuộc họp thường niên của tập đoàn Tô thị, Tô Mặc Huy mang theo Tô Mông tham dự.
Năm thứ hai anh vào công ty, Tô Dực Huyên được xưng là chủ nghĩa không kết hôn đã nhanh chóng yêu, kết hôn.
Đối phương làm nghiên cứu và phát triển khoa học kỹ thuật, hiện tại kiếm đủ tiền, quyết tâm đi khắp nơi trên thế giới, xem khắp phong cảnh tráng lệ và cuộc sống muôn hình vạn trạng.
Phu xướng phụ tùy, Tô Dực Huyên cũng đi theo đi du lịch sơn hà, hoàn toàn đem công ty giao cho anh.
Tô Mặc Huy là con trai duy nhất trong nhà tự nhiên phải tiếp nhận trách nhiệm của gia tộc, để chị gái đi tìm hạnh phúc của mình.
Hiện giờ doanh nghiệp Tô thị dưới sự quản lý của anh phát triển mạnh mẽ, anh cũng có thể dành nhiều thời gian hơn với Tô Mông, nhưng làm sao để cho cô đồng ý kết hôn là vấn đề anh hai năm gần đây vẫn luôn suy nghĩ.
Bởi vì từng có vết xe đổ, hiện tại trong yến hội người đàn ông cho dù có đi đâu cũng phải mang theo cô gái, một tấc cũng không rời.
Tô Mông có chút buồn cười, “Chỉ là một đứa trẻ, anh ăn giấm gì vậy? ”
“Tôi chưa từng thấy qua đứa trẻ lớn như vậy, em bé to xác sao?” Tô tiên sinh đang tức giận, Tô Mông cũng không tranh cãi với anh, theo lời anh nói, “Đúng vậy, tôi khẳng định sẽ cách xa cậu ta một chút.”
Tô Mặc Huy tựa như một bình giấm già, càng lâu năm càng chua, nếu không theo anh, anh có thể vì một người buồn bực thật lâu.
Sau khi Tô Mặc Huy phát biểu với tư cách là lãnh đạo, có người dẫn chương trình chủ trì phần rút thăm trúng thưởng, giải thưởng chia làm bốn cấp độ, mỗi giải thưởng đều có hàm lượng vàng không nhỏ.
Giải đặc biệt năm nay hiếm hoi thiết lập hai suất, tất cả mọi người đều rất hưng phấn, giống như mình chỉ cách giải đặc biệt một bước, lại tăng thêm xác suất trúng thưởng.
Tô Mông những năm trước cũng đều tham gia hội nghị thường niên của Tô thị, nhưng chưa từng tham gia vào khâu này, dù sao cũng là quà tặng cho nhân viên, cô cũng không có hứng thú chia một chén canh.

Bình luận

Để lại bình luận