Chương 77

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 77

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

: Đêm trong phòng cũ và chiếc khăn lụa
Căn phòng ngủ của Thư Tâm vẫn y như cũ. Nhỏ nhắn, giản dị, với bộ ga giường hoa nhí mẹ cô mới thay. Mọi thứ trong phòng đều nhắc cô về một thời thiếu nữ ngây thơ, trong trắng.
Và điều đó khiến những gì sắp xảy ra càng trở nên tội lỗi và kích thích.
Lăng Thiệu vừa tắm xong. Anh không mang đồ ngủ, chỉ quấn một chiếc khăn tắm ngang hông, để lộ thân trên trần trụi, vạm vỡ, hơi nước còn bốc lên từ làn da màu đồng khoẻ mạnh. Anh đứng dựa vào cửa, nhìn cô đang ngồi trên giường, căng thẳng như một con mồi.
“Em không tắm à?”
“Em… em tắm rồi.” Thư Tâm lí nhí, kéo chăn che kín người. “Anh… anh ngủ trên giường đi, em ngủ sô pha…”
Anh bật cười, tiếng cười trầm đục. “Em nghĩ anh ở lại đây để ngủ chay à?”
Anh bước tới, chiếc khăn tắm rơi xuống sàn. Cự vật khổng lồ, sẫm màu, đã cương cứng đến đáng sợ, ngẩng cao đầu trong không khí.
Thư Tâm nuốt nước bọt, sợ hãi lùi lại. “Lăng Thiệu… không được… Đây là nhà em… Bố mẹ em ở phòng bên cạnh… Tường… tường mỏng lắm…”
“Chính vì tường mỏng,” anh trèo lên giường, đè nghiến cô xuống dưới thân, “nên chúng ta phải làm thật khẽ.”
Anh hôn cô. Nhưng Thư Tâm quá căng thẳng, cô không ngừng đẩy anh ra. “Không… không… sẽ nghe thấy… Em xin anh…”
“Em sợ à?” Anh thì thầm, hơi thở nóng rực phả vào mặt cô. “Sợ bị nghe thấy? Sợ bố mẹ biết con gái cưng của họ dâm đãng thế nào dưới thân đàn ông?”
Những lời nói tục tĩu đó khiến cô vừa xấu hổ vừa kích thích.
“Được rồi. Anh có cách.”
Anh nhìn quanh phòng, ánh mắt dừng lại trên chiếc bàn trang điểm cũ. Anh cầm lấy… không phải chiếc khăn lông thô ráp, mà là chiếc khăn lụa quàng cổ màu xanh ngọc bích của cô.
“Không… Lăng Thiệu, đừng…” Cô hoảng hốt khi hiểu anh định làm gì.
“Suỵt. Ngoan nào.” Anh dịu dàng, nhưng không cho cô từ chối. Anh gập chiếc khăn lụa lại, nhét vào miệng cô, rồi vòng ra sau gáy buộc chặt.
Thư Tâm “ư… ư…” trong cổ họng. Vị lụa mềm mại, thơm mùi nước hoa của chính cô, lấp đầy khoang miệng. Cô không thể la hét được nữa.
“Thấy chưa? Rất an toàn.” Anh cười, một nụ cười của ác quỷ.
Anh kéo chăn ra khỏi người cô. Bộ đồ ngủ bằng lụa mỏng bị anh xé toạc, để lộ thân thể trắng nõn, run rẩy. Anh không vội vàng. Anh cúi xuống, liếm mút bầu ngực cô, dùng răng cắn nhẹ vào nhũ hoa đã cương cứng.
Thư Tâm cong người lên, tiếng rên bị chặn lại trong cổ họng, biến thành những tiếng nức nở đáng thương.
Chiếc giường kêu “cót két” một tiếng nhỏ. Cả hai lập tức cứng đờ.
“Thấy chưa? Không an toàn.” Lăng Thiệu thì thầm. Anh bế thốc cô lên, đặt cô xuống tấm thảm lông trải sàn nhà.
Sàn nhà lạnh lẽo tương phản với cơ thể nóng rực của anh. Anh quỳ giữa hai chân cô, banh rộng chúng ra. Tiểu huyệt của cô đã ướt đẫm, dâm thủy chảy ra, lấp lánh dưới ánh đèn ngủ mờ ảo.
Anh không cần bôi trơn. Anh giữ chặt hông cô, đưa cự vật đến cửa huyệt, rồi từ từ ấn vào.
Thư Tâm mở to mắt, nước mắt chảy ra. Miệng bị bịt kín, cô không thể la lên, chỉ có thể cảm nhận sự căng trướng đến tột độ khi dị vật khổng lồ đó xâm nhập. Nó quá lớn, quá thô, quá nóng.
Anh bắt đầu di chuyển. Không nhanh, mà chậm rãi, sâu, và tàn nhẫn. Anh giữ một nhịp điệu đều đặn. Căn phòng im phăng phắc, chỉ có tiếng “lặp bặp” ướt át của da thịt va chạm, tiếng thở dốc nặng nề của anh, và tiếng nức nở bị nén lại của cô.
Cô không thể hét lên. Mọi khoái cảm, mọi sự xấu hổ, mọi nỗi sợ hãi đều bị dồn nén, để rồi bùng nổ qua đôi mắt. Đôi mắt cô lúc này mở to, hoảng loạn, van lơn, nhưng rồi dần dần mơ màng, phủ một lớp sương mờ của dục vọng.
Anh cúi xuống, nhìn thẳng vào mắt cô. “Em sướng không? Bị anh thao ngay trong phòng ngủ của mình… ngay khi bố mẹ em đang ở phòng bên cạnh… có sướng không, vợ?”
Anh đột ngT tăng tốc, mỗi cú thúc đều lút cán, như muốn đóng cọc cô xuống sàn nhà. Thư Tâm co giật, bụng dưới thắt lại. Cô sắp…
Anh rút ra ngay trước khi cô lên đỉnh, để cô hụt hẫng. Anh cởi chiếc khăn lụa ra khỏi miệng cô.
“Nói.” Anh ra lệnh, giọng khàn đặc. “Nói em muốn anh. Nói em muốn anh bắn vào trong em.”
“Em… em muốn…” Cô thở hổn hển, nước bọt và nước mắt hòa lẫn. “Lăng Thiệu… cho em… A…”
Anh không đợi nữa. Anh đâm mạnh vào, một cú dứt điểm. Cô thét lên, và anh lập tức bịt miệng cô bằng môi mình, nuốt trọn tiếng thét cao trào của cô. Cô co giật dữ dội, dâm thủy phun ra, hòa cùng tinh dịch nóng hổi anh bắn sâu vào trong cô.
Anh nằm vật ra bên cạnh cô, cả hai thở dốc trên sàn nhà.
Một lúc lâu sau, anh mới bế cô trở lại giường, ôm cô vào lòng.
“Thư Tâm,” anh thì thầm, hôn lên mái tóc đẫm mồ hôi của cô.
“Dạ?”
“Anh yêu em.”

Bình luận (0)

Để lại bình luận