Chương 770

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 770

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Ở dưới gốc cây lớn thụ bên cạnh giếng cổ, mẹ có chôn một bình rượu, đồ bên trong có thể giải đáp nghi hoặc của con, xử lý như thế nào, mẹ đều sẽ tôn trọng con.
Cả đời này mẹ có hai lần biết thế chẳng làm, nếu như có thể làm lại…
Nếu như có thể làm lại…
Mỗi khi trong lòng có suy nghĩ này, mẹ lại cảm thấy thống khổ tê tâm liệt phế.
Lần thứ nhất khi mẹ 22 tuổi, đó là một buổi chiều vô cùng bình thường, ánh nắng đẹp, ngay cả con mèo nhỏ cũng muốn chợp mắt.
Người làm nấu xong cơm trưa, mẹ ngồi bên bàn cơm chờ ông ấy, cả người giống như trút được gánh nặng.
Mẹ nghĩ thầm Ba năm, mẹ ngụy trang ba năm, rốt cuộc hôm nay cũng có thể kết thúc rồi ư?
Ông ấy vẫn giống như trước đây mặc áo len quần thể thao, bình thường không đi họp hay đi thị sát, ông ấy đều thích mặc như vậy.
Tựa vào trong ngực ông ấy, hình như có mùi gỗ thông ấm áp thoang thoảng theo sợi len truyền đến chóp mũi mẹ, lại nghe ông ấy dùng âm điệu rõ ràng đọc tiếng Pháp, thỉnh thoảng ở bên tai mẹ nói nhỏ hai câu, bản thân mẹ cũng phải thừa nhận rất dễ chịu.
Ăn vài miếng, ông ấy đột nhiên múc một thìa canh trứng vào bát mẹ. “Anh và cô ấy đã thỏa thuận xong, ngày kia làm thủ tục.”
Hả?
Trên mặt mẹ là vẻ hiền lành, nhưng trong đầu lại ầm ầm nổ vang.
Mẹ biết ông ấy nói gì… Ông ấy và vợ cả Tống Di ly hôn.
Chẳng qua trên chốn quan trường, hôn nhân biến động sẽ ảnh hưởng đến nhiều thứ, nhà họ Tống lại là một trong địa đầu xà ở Tế Môn, đối với ông ấy trăm lợi không một hại.
Dây thần kinh nào của ông ấy bị đứt mà lại muốn ly hôn với vợ, bởi vì mẹ bình thường cố ý ghé vào bên tai ông ấy thổi gió, nói mẹ cảm thấy tủi thân, cảm thấy mình mất mặt?
Ông ấy không phải loại người này.
Dường như ông ấy chỉ mất một giây đã hiểu được mẹ đang suy nghĩ gì, chỉ cười nhạt một tiếng.
“Cũng không thể uổng công ủy khuất em ở bên anh ba năm.”
Một chiếc hộp hình vuông được ông ấy đặt trên bàn, sau khi mở ra là một chiếc nhẫn kim cương kinh xảo, mẹ ngạc nhiên không thôi.
Ông ấy nói. “Cũng không biết em có thích kiểu dáng này hay không, nếu như em không thích, chúng ta lại một lần nữa đi chọn.”
Tất cả chuyện tiếp theo giống như cưỡi ngựa xem hoa, mẹ không biết khi đó bản thân mình có trả lời hay không, cũng không biết vẻ mặt khi đó của mình như thế nào.
Chỉ có tiếng còi xe cảnh sát inh ỏi, tiếng gõ cửa, tiếng phá cửa, giống như muốn lật tung toàn bộ thế giới, càng lúc càng đến gần…
Mẹ biết, ông ấy xong đời rồi.
Người làm lảo đảo chạy lên lầu nói có người gõ cửa, khóc hỏi tiên sinh nên làm gì bây giờ.

Bình luận

Để lại bình luận