Chương 774

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 774

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Tiếng khóc ngột ngạt cuồng loạn của cô, dường như vào lúc này mới có bến cảng để bỏ neo, biến thành im lặng rơi lệ.
“Em tuyệt đối sẽ không tha thứ cho bà ấy.”
Trong mờ tối, giọng nói của thiếu nữ nghẹn ngào, giống như đang phát tiết vậy, lại như đang lẩm bẩm.
Lúc bảy tuổi, cô bị nhốt trong nhà đói gần chết, học theo dáng vẻ trước kia của Lâm Dao nấu cơm, khó khăn lắm mới còn dư lại một nửa, là lo lắng lúc Lâm Dao trở về không có đồ ăn.
Nhưng buổi tối Lâm Dao trở về chỉ lạnh lùng nhìn qua cô, cầm bát cơm đổ vào trong máng, trách mắng. “Tao cần mày quan tâm sao?”
Năm 12 tuổi tốt nghiệp tiểu học, cô nhận được bức thư và quà mà bạn nam lén bỏ vào trong cặp sách, khi đó cô không có mấy thiện ý lắm.
Sau khi về đến nhà, Lâm Dao nhìn thấy những thứ kia, khóe miệng nhếch lên độ cong trào phúng.
“Không phải ở bên ngoài mày làm ra việc gì mất mặt đấy chứ?”

Tất cả, tất cả mỗi một khi nhớ lại đều giống như con dao thật sâu cắm vào trong tim Lâm Chi Nam.
Khi đó cô mới phát hiện, trên đời này không phải người mẹ nào cũng yêu đứa con mà mình sinh ra.
“Sao bà ấy lại nhu nhược như thế, vì sao ở trước mặt em, ngay cả thẳng thắn cũng không dám? Bây giờ nói những lời này thì có ích lợi gì?”
Mảnh vải trước ngực người đàn ông bị nước mắt làm cho ướt đẫm, bờ môi Lâm Chi Nam run rẩy, gần như nghiến răng nghiến lợi hỏi.
Vì sao không nói sớm một chút, cô rất muốn hỏi.
Nếu như lúc trước mẹ có thể sớm nói cho con biết…
“Được, chúng ta không tha thứ.” Trong bóng tối, giọng nói của người đàn ông nhẹ đến không thể tưởng tượng nổi.
Giống như đang vuốt ve đưa nhỏ đang phát cáu, một trận lửa nóng từ mua bàn tay anh ta dâng lên, xuyên qua áo len, bao phủ Lâm Chi Nam trong sự ấm áp.
Động tác này mang đến cảm giác an toàn quá mạnh, dần dần cô được vỗ về, chỉ vùi mặt vào trong ngực anh ta, mờ mịt xen lẫn trống rỗng mở to hai mắt.
Cô đang nghĩ mọi chuyện, lại giống như cái gì cũng không nghĩ.
Buổi tối có mấy tiếng cười dọc theo đường đá bên ngoài, theo ban công truyền đến, làm nổi bật lên sự yên tĩnh của nơi này.
Ôn Thời Khải đột nhiên mở miệng nói.
“Em biết không, anh có một người em trai song sinh khác trứng.”
Lời nói trong miệng người đàn ông dừng lại nửa giây, anh ta nói tiếp.
“Thằng bé sinh ra đã có một mái tóc vàng chói mắt, đôi mắt vô cùng giống mặt biển xanh lam, nếu thật sự muốn hình dung, không biết em đã từng nhìn qua pho tượng Apollon chưa?”
Hả?
Lâm Chi Nam thầm giật mình, lực chú ý cũng bị dời đi.

Bình luận (0)

Để lại bình luận