Chương 78

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 78

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Cô vừa dứt lời, bụng nhỏ đột nhiên dâng lên một ngọn lửa, thân thể giống như bị hơi nóng bao vây. Loại cảm giác này rất quen thuộc, vì mỗi khi ở cạnh anh trai, cô đều có phản ứng khó hiểu này.

Thấy cô không thể chịu đựng được nữa, Lâm Thanh Thanh lo lắng hỏi: “Chi Chi, cô sao vậy?”

“Tôi, tôi không sao… Tôi muốn đi vệ sinh.”

Cô đứng lên, nhưng hai chân mềm nhũn làm cô ngã xuống, Tiền Phi Long vòng tay ôm lấy eo cô, kéo cả người cô vào lòng.

“Cô Diệp, thân thể cô không thoải mái sao? Có muốn nghỉ ngơi không?”

Diệp Chi nằm trong vòng tay của người đàn ông, ngọn lửa trên người cô càng bốc cao hơn. Người đàn ông trước mặt cô biến thành Diệp Nam Phong, ý thức cô mơ mơ màng màng không rõ, vươn tay tóm lấy người trước mặt: “Anh ơi….”

Ở bên anh trai, nếu cô không nghe lời sẽ càng ngày càng khó chịu, vì thế cô ngoan ngoãn ngay từ đầu thì anh sẽ để cô dễ chịu hơn.

Hơi thở cô phả ra nóng hổi, Tiền Phi Long nắm tay cô: “Anh đang ở đây, em thấy khó chịu chỗ nào?”

“Nóng quá…”

“Vậy anh đưa em ra ngoài…”

Cửa phòng bao đột nhiên mở ra, Diệp Chi cảm nhận được một loại cảm giác áp bức quen thuộc, trong tầm mắt mơ hồ, một bàn tay kéo cô sang một bên. Sau đó, cô thấy hai thân thể đang vật lộn với nhau.

Ký ức của Diệp Chi không mấy rõ ràng, cô có cảm giác như mình bị người ta bế lên xe, lắc lư một lúc rồi lại đưa về nhà. Cô cứ mơ mơ màng màng như thế đến khi cánh tay đau nhói mới làm cô tỉnh lại một lúc.

Anh trai đang tiêm thuốc cho cô.

Mãi đến khi Diệp Nam Phong ném cô vào bồn tắm, dội nước lạnh vào người cô, Diệp Chi mới hoàn toàn tỉnh táo.

“Diệp Chi, nằm trong lòng người đàn ông khác có ấm không?”

Diệp Chi kinh ngạc, lảo đảo bước ra khỏi nước lạnh: “Lạnh quá.”

Diệp Nam Phong lại ấn cô xuống nước: “Vừa rồi không phải nóng sao? Ở trước mặt ông già kia thì nóng lòng cởi quần áo ra, còn ở trước mặt anh thì không làm như vậy?”

Diệp Chi cũng tức giận, cô run rẩy vì lạnh, lạnh lùng nói: “Em thích cởi quần áo trước mặt người khác vậy đó, ai cũng có thể, chỉ có anh thì không!”

Cô chú ý đến khung cảnh quen thuộc xung quanh, cô đang ở nhà, cũng không biết mẹ đã về chưa, Diệp Chi cảnh giác lắng nghe động tĩnh bên ngoài.

Diệp Nam Phong ngay lập tức nhấc cô lên khỏi mặt nước.

Anh nhìn thẳng vào Diệp Chi: “Sao em lại nghĩ như vậy?”

Diệp Chi nhìn thấy trong mắt anh, âm trầm mà đáng sợ, giọng điệu đột nhiên yếu đi: “Bởi vì anh là anh trai của em!”

“Nếu anh không phải thì sao?”

Diệp Chi sửng sốt.

Cô chưa bao giờ nghĩ đến vấn đề này, anh trai chính là anh trai, quan hệ huyết thống rành rành ra đó, sao có thể không phải được?

Cho dù không phải thì cô cũng không thích bị ép buộc như thế này.

Diệp Chi nghiêng đầu: “Em không trả lời những câu hỏi giả định.”

“Vậy thì được thôi.”

Anh đưa tay cởi quần áo Diệp Chi ra, cô vội vàng bảo vệ ngực mình: “Anh đừng làm vậy mà!”

“Người kia chạm vào em, em còn muốn lưu lại hương vị của hắn sao? Không thấy ghê tởm à?”

Diệp Nam Phong xé bỏ quần áo rồi dùng khăn lau đi lau lại trên người cô, gần như toàn bộ người cô đều bị anh chà rửa qua.

Diệp Nam Phong chỉ cần nhớ tới ngày hôm đó vừa vào cửa đã nhìn thấy Diệp Chi nằm trong lòng người đàn ông kia, anh liền buồn bực, mấy ngày nay đều không nói chuyện nhiều với Diệp Chi.

Sau này Diệp Chi mới biết được, ngày hôm đó khi anh trai vừa bước vào phòng bao liền muốn đánh người. Lâm Thanh Thanh nói với anh rằng người kia là Tiền Phi Long, là một khách hàng lớn của công ty và bảo anh đừng gây chuyện, Diệp Nam Phong mới dừng tay lại.

Cho nên, người đàn ông kia đã bình an vô sự, thậm chí Diệp Nam Phong còn đại diện công ty ký hợp đồng với người đó.

Cô không ngờ anh trai vậy mà kiềm chế được.

Diệp Nam Phong không bình tĩnh được mấy ngày, cuối cùng cũng không nhịn được, ngày đó Diệp Chi vừa tan sở, anh trai đã kéo cô lên xe của mình.

Chiếc xe không về nhà mà lái đến chỗ càng ngày càng hoang vắng, mãi đến khi màn đêm buông xuống, chiếc xe mới dừng lại.

Bình luận (0)

Để lại bình luận