Chương 782

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 782

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

“Có thể chứ?”
Có thể cái gì, không cần nói cũng biết.
So với lời nói, hành động của người đàn ông cương quyết hơn nhiều, nụ hôn tinh tế rơi vào vành tai cô, trằn trọc hướng ra sau, hướng xuống… giống như có một ngọn lửa nóng rực theo nụ hôn của anh ta thiêu đốt những nơi đi qua, một dòng nước ấm chảy ở dưới bụng Lâm Chi Nam.
Cô không hình dung ra được loại cảm giác này, rõ ràng tay cô đang để trên bả vai anh ta, có thể dễ dàng đẩy Ôn Thời Khải ra, nhưng cả người giống như đang bị bàn tay anh ta trêu chọc, dường như có một cọng lông vũ gãi ngứa khắp nơi.
Liên tục không ngừng tụ lại chỗ bụng dưới.
Cô không lỗ, Lâm Chi Nam biết tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì.
Tim giống như một dây cung bằng thép, đồng thời cô cũng hiểu được, nếu như ngủ cùng tên đàn ông có dáng dấp yêu nghiệt như hồ ly này ngủ, người kiếm hời, chỉ sợ vẫn là cô.
Không nói đến sau khi đẩy ngã Đường Văn Thành sẽ gặp khốn cảnh gì, chỉ nói đến việc ra nước ngoài du học, có Ôn hồ ly vươn tay giúp đỡ, chỉ sợ cô làm ít mà công to.
Không biết vì sao Lâm Chi Nam lại nhớ đến Lục Nhất Hoài, nhớ đến anh ta đã từng nói, tốt nghiệp xong lập tức kết hôn.
Cô có chút giống như cách một thế hệ, nhưng có bức thư của Lâm Dao, có người trước mắt này, cô lại không chua xót như thế.
Con người không thể vĩnh viễn đứng nguyên một chỗ, không thích hợp thì phải đi về phía trước.
Vì thế khi người đàn ông một lần nữa dán lên môi hỏi cô có thể hay không, Lâm Chi Nam ngửa đầu, nhẹ nhàng hôn lên môi anh ta.
Ánh mắt Ôn Thời Khải cũng theo đó mà thay đổi.
Không biết ai là người mở ra đạo cấm chế kia, toàn bộ phòng khách là âm thanh khiến người ta đỏ mặt, anh ta vẫn hôn sâu cô, tay lại nắm cô kéo đến bên hông, tiếng cởi thắt lưng khiến tim Lâm Chi Nam chợt nhảy lên cổ họng.
Trong nháy mắt dũng khí câu dẫn anh ta vừa rồi tiêu tan lên chín tầng mây, bàn tay to thăm dò lên bầu ngực, cô giống như một dây cung thiếu chút nữa kéo căng lên.
“Đừng sợ… đừng căng thẳng…”
Tay vẫn chưa rời đi, Ôn Thời Khải dán lên môi cô an ủi, giọng nói lại hoàn toàn khàn.
Trong một số sự việc, thiên phú của người đàn ông là bẩm sinh, cho dù chưa từng thực tế, đu.ng phải khiến máu nóng trong người anh ta sôi trào, động tác trời sinh quen tay.
Nhẹ nhàng vân vê, bầu ngực trắng như tuyết kia ở trong lòng bàn tay người đàn ông mềm như nước, Ôn Thời Khải không khỏi nghĩ đến ngậm trong miệng sẽ có cảm nhận như thế nào.

Bình luận (0)

Để lại bình luận