Chương 786

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 786

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Nên hình dung loại cảm giác này như thế nào nhỉ…
Dường như có ngàn vạn cái miệng nhỏ nhắn đang cắn mút̼ anh ta, lúc anh ta đi ra sẽ gắt gao mút lấy, đi vào thì tầng tầng lớp lớp ngăn trở, từng luồng điện ập đến phía sau lưng Ôn Thời Khải.
Anh ta không biết thì ra cùng người mình yêu cá nước thân mật lại là tiêu hồn quên mình như thế, ngay cả đến đuôi xương cụt cũng cảm thấy tê dại.
Động tác ôm cô ra vào càng thêm nhanh hơn, mắt Ôn Thời Khải đỏ ngầu, trong đầu anh ta nảy ra suy nghĩ muốn hung hăng ức hiếp cô, eo nhằm thẳng phía cô đâm vào, tiếng nước òm ọp mập mờ từ chỗ hai người kết hợp truyền đến càng lúc càng vang dội.
Tiếng rên ɾỉ của cô gần như xuyên suốt, phía dưới là một mảnh lầy lội, anh ta chưa từng ngừng lại, ngay cả đôi mặt phản chiếu lên cửa thủy tinh cũng trở nên đen như mực, tình du͙c như tuôn ra đầy trời đất, giống như huyết thú hút tinh người.
Côn thịt bị mút đến mức có xúc động như muốn nổ tung, Ôn Thời Khải cảm nhận được chính mình muốn bắn, thật sâu va chạm vào trong, đang định giữ lấy mông cô, rút ra bên ngoài, cô lại hung hăng cào lên phía sau lưng anh ta một cái.
“Anh nhẹ một chút.”
Lần đầu tiên Ôn thiếu gia muốn bắn cứ thế nhịn trở về, môi dán lên sau lưng và cổ cô trằn trọc.
“Được thôi…”
Sau khi lặp đi lặp lại mấy lần, Ôn Thời Khải cũng đoán được cô nhóc này đang chơi mình.
Bình thường cô không ít lần bị anh ta ức hiếp, đấu võ mồm cũng không chiếm được nửa phần tốt, vì thế lúc có được cơ hội ngàn năm có một, sao cô có thể buông tha cho anh ta.
Lâm Chi Nam cưỡi lên trên người anh ta, tay phí sức chống đỡ lên l ng ngực Ôn Thời Khải, hơi nhếch mông lên, chậm rãi ngồi xuống, mũi hừ ra tiếng giống như một vưu vật nhỏ.
Người phụ nữ trên thân có bao nhiêu quyến rũ, động tác này có bấy nhiêu tra tấn, hầu kết của Ôn Thời Khải không biết lên xuống bao nhiêu lần.
“Động mệt không, hay là để anh giúp em một lát?”
Bên hông anh ta tụ lực đi lên đỉnh, cô muốn giả bộ tức giận rời đi, Ôn Thời Khải dở khóc dở cười, đành phải giao sân nhà cho cô.
Xúc động gần như mất lý trí lại bị kéo về, bàn tay để ở phía sau làm gối đầu, gân xanh trên trán nổi lên theo từng động tác của cô.
Tới lui mấy lần, Lâm Chi Nam cũng mệt mỏi, ghé vào l ng ngực anh ta thở dốc.
“Nam Nam, để anh tới đi.” Giọng nói của anh ta đã khàn khàn, đẩy ra mấy sợi tóc ướt sũng trên trán cô.

Bình luận (0)

Để lại bình luận