Chương 79

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 79

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Một mao tiền cũng không còn.

Hắn từ khi nào mà rơi vào bước đường này! lão nhân chết tiệt kia chính là bắt lấy nhược điểm này của hắn mà uy hiếp, muốn hắn không có tiền ngoan ngoãn chịu trói, hắn mới không dễ dàng khuất phục như vậy.

Quyết đoán lấy ra di động gọi cho Ngô Đoạn.

“Liễu ca a, anh còn gọi em ? Em hiện tại đều đang gặm mì gói cùng màn thầu , tiền vay nặng lãi bọn họ ai cũng chưa có, chính là ép trả nợ cũng không chịu trả, anh buông tha cho em đi được không, em thật sự cũng không có tiền,anh dưỡng tức phụ cũng không thể dùng tiền của em mà dưỡng a.”

“Thiếu mẹ nó vô nghĩa! Lão tử không phải chỉ hỏi mượn chú mấy vạn mà đã đến mức này sao? Tôi ngay cả tiền mua thiết bị gia dụng cũng chưa mượn chú , là huynh đệ lại mới cho tôi mượn hai vạn đã kêu khóc.”

Bên kia khóc không ra nước mắt, “Liễu ca em thật quỳ xuống xin anh, nếu anh lại hỏi mượn em tiền, bây giờ em chỉ còn đường đi vay nặng lãi thôi, xin anh thương xót tha cho huynh đệ là em đi, bằng không anh trở về cùng cha anh nhận sai, anh muốn bao nhiêu tiền đều có, cũng có thể trả lại tiền cho em.”

“Chú câm miệng cho tôi! Không mượn chú, gia có rất nhiều biện pháp!”

Nổi giận đùng đùng ngắt điện thoại, cúi đầu, đột nhiên nhìn thấy trước cửa phòng tắm xuất hiện một đôi chân nõn nà.
Liễu Dục đột nhiên ngẩng đầu, nhìn thấy ở cửa không biết từ khi nào đã có người đứng, đã tắm rửa xong, đầu tóc ướt dầm dề xõa ở trên vai gầy yếu , mặc áo bóng rổ to rộng của hắn, nước từng nhỏ giọt rơi xuống , vũ mị chúng sinh nhìn hắn cười.

“Không có tiền? Liễu đại gia.”

“……”

Hắn chính là ỷ vào có tiền mới đối với cô làm hết thảy mọi chuyện vô liêm sỉ, hiện tại hắn không có tiền, quả thực chính là một loại sỉ nhục!

“Ai, ai không có tiền! Tôi nói cho em biết tôi còn rất tiền nhiều lắm đâu, đều…… Đều.” Càng nói càng chột dạ, “Đều ở bị khóa lại ở trong thẻ mà thôi.”

Không cẩn thận liền đem lời nói thật nói ra, Liễu Dục nắm tóc bực bội lôi kéo.

Cô tùy tay xoa tóc đẹp, ném xuống khăn tắm trên cổ, ngồi xuống đầu giường, “Thật ra tôi có biện pháp kiếm tiền có thể nói cho cậu biết a.”

Liễu Dục nghe vậy, đột nhiên quay đầu nhìn cô, “Biện pháp gì?”

hai chân bạch ngọc của cô vắt chéo chân, nhàn nhã một dựa vào phía sau giường, ý cười mị hoặc, hướng về hắn ngoắc ngoắc ngón tay, động tác quyến rũ, làm hạ thể hắn, lão nhị trực tiếp muốn quỳ xuống bị cô thần phục.
“Tùy tôi chơi, một lần cho cậu năm vạn.”

Liễu Dục thái dương nhảy dựng, cảm giác này rất quen, khóe mắt co giật một chút.

“Em muốn chơi như thế nào ?”

“Cởi quần.”

Liễu Dục nhướng đầu mày, “Muốn bị thao a, kia nói thẳng a! Thỏa mãn em.”

Hắn vô cùng lo lắng mà cởi quần xong, muốn chạy tới ấn ngã cô, Vệ Duy Nhất trực tiếp vươn chân, thiếu chút nữa đá đến lão nhị hắn, vội vàng lui về phía sau hai bước.

“Em làm gì?”

“Tôi cũng chưa nói là để cậu thao tôi, ngồi nơi đó, đừng nhúc nhích.”

Cởi quần còn không cho hắn thao, hạ thân hắn có chút nghẹn khuất, duỗi thẳng chân ngồi xuống trên giường, ở dưới ánh mắt nóng rực của cô , dương vật nửa mềm đang ở chậm rãi thức tỉnh.

“Đem hai chân cậu tách ra một chút.” Vệ Duy Nhất đá một phát vào cơ bắp cẳng chân hắn .

Liễu Dục kéo kéo khóe miệng, dựa theo cô nói mà làm, thấy cô vươn ngón trỏ, đầu ngón tay chọc ở đang ở cự vật đang cương cứng , nháy mắt lúc cô đụng vào, cả người hắn lập tức khô nóng, trơ mắt nhìn đồ vật mềm oặt trở nên càng ngày càng cứng, trướng thành màu tím, nhìn rất dọa người, gân xanh vờn quanh trên côn thịt sung huyết nhìn vô cùng dữ tợn đáng sợ.

Chính là thứ này đã cắm cô sống không bằng chết, đầu ngón tay hướng đến quy đầu màu đỏ tươi của hắn chọc chọc, nhìn cái mã mắt kia, từ bên trong chảy ra tinh dịch màu trắng .

Bình luận (0)

Để lại bình luận